541 Lục Đạo sắp xếp lại các ý nghĩ trong đầu rồi nói: "Trước thế chiến thứ hai, biển Đông là thuộc về tô giới của Tiểu Trùng Quốc, có điều bọn chúng không hề hài lòng về vùng tô giới nhỏ bé đó, vì thế đã bí mật xây dựng một nơi chứa vũ khí cho chiến tranh.
542 Mười Một tò mò hỏi: "Các ngươi đánh chiếm nơi này rất dễ dàng sao?""Cũng tạm. " Lục Đạo gật đầu nói: "Chỗ này không có nhiều quân canh giữ như ở núi Trấn Nguyên, Huyết Mân Côi có lòng tin cực lớn vào căn cứ này, cho nên trong cả căn cứ căn bản chẳng có mấy binh lính, chín mươi chín phần trăm số người là nhân viên nghiên cứu.
543 Đợi đến khi hai người rời khỏi đó, Mười Ba mới chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn ra hướng cửa. "Thủ lĩnh, ông thật sự quyết định rồi sao?" Thiên Táng hỏi. "Ừ.
544 Lục Đạo tiếp tục đi vào bên trong, dọc đường đi Mười Một để ý thấy tất cả đều bị phá hủy, không có dụng cụ nào còn lành lặn. Thực ra Mệnh Vận không phải cố tình phá hủy mà do lúc chiến đấu với cơ nhân chiến sỹ đã bị ảnh hưởng.
545 Lục Đạo thở ra một làn hơi nóng, xoa xoa tay nói: "Mấy con quái vật này dường như là biết phân biệt kẻ thù. Nhận được lệnh công kích bọn chúng lập tức tấn công chúng ta, nhưng tuyệt nhiên không hề làm tổn thương đến những nhân viên của căn cứ này.
546 Khi bồi dưỡng ra Cơ nhân chiến sỹ đời thứ hai, tiến sỹ Tần đã bỏ qua thời kỳ trẻ sơ sinh, chọn lấy những đứa bé trung thành nhất trong tổ chức để bồi dưỡng.
547 Mười Một không kìm nổi xùy một tiếng. Có lẽ loại dịch cải tạo cơ thể này đối với người khác, thậm chí đối với Mệnh Vận đều là một thứ gì đó rất quý báu, nhưng đối với hắn mà nói thì chẳng bằng rác rưởi.
548 Vào trong thang máy, bỗng nhiên Lục Đạo vỗ trán và nói: "Được rồi, đã vậy, ta cho ngươi xem thêm cái này. "Dứt lời, Lục Đạo ấn nút tầng thứ sáu. Thang máy lên đến tầng sáu dừng lại, cửa mở, một mùi kim loại xộc tới.
549 Mười Ba nói: "Gốc rễ của Mệnh Vận không phải ở thế giới Phương Đông, càng không thể ở trong Long Quốc, chúng ta ở chỗ này không thể phát triển. Cho nên căn cứ này đối với chúng ta mà nói, căn bản không sử dụng được.
550 "Tách" Tiếng cành củi khô gẫy trong lửa, nhanh chóng bị ngọn lửa nuốt sạch. Một cơn gió thổi qua khiến ngọn lửa chao nghiêng tựa như giữa đêm đen có ánh lửa bập bùng đang nhảy múa.
551 Âu Dương Lâm khụy xuống, ngã nhào vào người Âu Dương Nguyệt Nhi ngất xỉu. Thủy Nhu kéo Âu Dương Lâm ra khỏi người Nguyệt Nhi, để hắn nằm một cách thoải mái rồi thở dài nói: "Lâm đại ca, em xin lỗi.
552 Máy bay trực thăng thả xuống một sợi dây, Vấn Thiên theo sợi dây mà xuống, ông ta tháo dây bảo hiểm quanh người, vẫy tay lên trên ra hiệu. Máy bay thu hồi lại sợi dây và bắt đầu cất cánh.
553 Bất thình lình bị động thái của Yêu Linh làm cho giật nẩy cả người, Thổ Phỉ nhìn nhìn rồi huơ huơ tay trước mắt hắn: "Ngươi sao thế? Nhìn thấy quỷ à?"Yêu Linh đưa tay chỉ vào hai cô gái đang nằm ngủ cạnh đống lửa, hai mắt hắn trợn trừng, miệng lắp bắp: "Là.
554 Yêu Linh không cam lòng, hắn hét lên: "Làm sao cô biết được? Chẳng lẽ chính nàng nói với cô sao?""Đúng vậy. " Thủy Nhu nghiêng đầu nói: "Tôi và chị Nguyệt Nhi đã ở bên nhau mấy ngày, đương nhiên là biết rất nhiều chuyện của chị ấy.
555 "Đừng. " Thổ Phỉ chấn động, vừa định ngăn cản hành động của Mười Một thì đã muộn. Yêu Linh đã bay vèo qua người Thổ Phỉ cách một bước chân, định thần lại Thổ Phỉ quay qua Yêu Linh đang đau đớn nằm trên đất ôm bụng, trán hắn lấm tấm mồ hôi.
556 Vấn Thiên an ủi Yêu Linh xong liền đưa mắt nhìn Thủy Nhu ra hiệu. Thủy Nhu gật đầu, đứng dậy đi đến chỗ Yêu Linh và Thổ Phỉ. Vấn Thiên đi tới bên cạnh Mười Một, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hắn rồi lại nhìn hắn ôm Nguyệt Nhi trong lòng, ông ta cười hỏi: "Ngươi ôm như vậy có mỏi không?"Mười Một lạnh nhạt: "Không sao.
557 Thủy Nhu chạy lại: "Ông gọi tôi. ""Cô lại đây, ta có điều muốn nói với cô. ""Dạ. " Thủy Nhu ngoan ngoãn đi đến bên Vấn Thiên, lúc đi ngang qua chỗ Mười Một nàng nháy mắt với hắn rồi dời mắt nhìn Âu Dương Nguyệt Nhi vẫn đang nằm trong lòng Mười Một.
558 Thủy Nhu cười nói: "Không thể lý giải theo kiểu của anh được, thực ra tôi cũng từng thích một người, đơn thuần chỉ là một loại cảm giác mà thôi. Anh sẽ thường vô tình nhớ đến cô ấy, hoặc là khi anh và cô ấy ở cùng nhau, trong lòng sẽ rất vui vẻ, rất thoải mái.
559 Khẽ ngáp một cái, Âu Dương Nguyệt Nhi chậm rãi hấp háy đôi mắt, phía trước là một màu trắng xóa. Trần nhà màu trắng, tường màu trắng, rèm cửa sổ màu trắng, thậm chí ngay cả chiếc chăn mà nàng đang đắp cũng màu trắng nốt.
560 Trong rừng, một tiểu đội ba người lưng dựa vào nhau, hướng về chân núi vừa đi vừa tìm kiếm. Ba người này đều im lặng không nói chuyện, nét mặt cả ba âm trầm, ánh mắt đảo xung quanh, giống như là nghĩ rằng chỉ sợ bỏ lỡ thứ gì đó.