1 Văn án:Long Đằng đại lục là một thế giới chỉ có triệu hoán, không ma pháp không đấu khí. Nam Nhạc Dương xuyên qua, kinh ngạc phát hiện, mình thay đổi một thân phận khác, Nhạc gia Tam thiếu gia, một người bị mỹ nhân từ hôn sau đó nhảy sông tự sát chết đuối.
2 Nghe tiểu nha đầu hỏi, lập tức mỹ phụ nhân phục hồi tinh thần. Nàng vội vàng đưa tay lau nước mắt, đem cả khuôn mặt cũng bôi hoa. Nhạc Dương nhìn thấy nàng lấm lem bụi cùng nước mắt, hốc mắt cảm giác hơi nóng nóng, hít vào một hơi thật sâu, đè xuống kích động, đưa tay giúp nàng lau.
3 Mỹ phụ nhân vừa nghe Nhạc Dương hỏi nàng nhất thời kinh ngạc. Rõ ràng là khi nàng nhìn phía dưới chân dung trong triệu hoán bảo điển của Nhạc Dương thì hoàn toàn trống rỗng.
4 Nhạc Dương mới nằm được hai phút chợt nhảy dựng lên. Bây giờ còn có thể giả bộ hồ đồ, đến sau này nếu là gặp cái vị Tứ thúc kia hoặc là thân nhân bằng hữu mà mình cũng không nhận ra, thì nhất định sẽ lòi đuôi a.
5 Nhạc Dương đồng học coi như là kẻ ngu, cũng biết mình nhặt được bảo bối. Những thứ khác không nói, chỉ một nhìn tiên thiên hai chữ, liền có thể biết bộ công pháp kiếm quyết này vô cùng giá trị.
6 Giữa trưa ngày thứ hai, vị nữ nô bộc hay đưa thức ăn tới bình thường vẫn luôn im lặng nay lại nhẹ nhàng đi vào lên tiếng: "Tam thiếu gia, phu nhân ời.
7 Tiểu nha đầu thập thò đầu nhìn vào đang định tiến đến quấy rối một phen, lại bị mỹ phụ nhân tóm được, còn bị tét mấy cái mào mông nhỏ. Nhạc Băng vươn bàn tay nhỏ bé triệu hồi ra một quyển thanh đồng bảo điển.
8 Ở trong mắt Nhạc Băng, vị Tam ca này chưa từng có ăn nằm với học viện, so sánh với những học sinh năm hai trong học viện lực khống chế còn tốt hơn nhiều lắm.
9 "A, bản năng của thứ hoa không phải là phun độc, cắm rễ, phân cây, thực thi, bào tử những thứ này sao? Thực thi bây giờ không có thi thể để thôn phệ, bào tử cần cấp cao hơn mới có thể sử dụng, cho nên ta dùng phân cây, a_nha, ngươi làm gì?" Nhạc Dương đồng học phát hiện cổ áo của mình bị tiểu cô nương túm lấy.
10 "Ha ha!" Nhạc Dương đồng học trong nội tâm âm thầm cười xấu xa, hắn chỉ lấy hình ảnh nuốt sống con chuột để nêu ví dụ, bí mật chân chính của thứ hoa hắn một chút cũng không có nói ra.
11 Lại một thời gian trôi qua, trượng phu mỹ phu nhân Nhạc Lăng vẫn chưa về, chỉ ột người làm trở về. Theo người hầu này nói lại, Nhạc Gia Thành bảo đang náo nhiệt, khắp nơi giăng đèn kết hoa, khách mời chật cả nhà.
12 "Băng nhi ngươi ở đó nói nhăng nói cụi gì đó? Cái gì tranh quyền không tranh quyền, chúng ta là người một nhà, nên đoàn kết một lòng, chung sống hòa thuận.
13 Kiếm linh ngự tỷ xuất hiện, lâu rồi không được gặp khiến Nhạc Dương kinh hỷ vạn phần, lại có cảm giác như không thật. Nàng yểu chuyển mềm mại tựa như cây cỏ, bàn tay bé nhỏ cầm lấy sợi dây chuyền bằng hắc ngọc trên cổ hắn tựa hồ có chút tò mò nghiên cứu.
14 Chỉ cần tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí tầng thứ nhất luyện thành, vậy thì đại biểu hắn chân chính bước vào tiên thiên chi cảnh. Cái khác không dám nói, Nhạc Dương đoán chừng trong cái Bạch Thạch thành nhỏ bé này hắn tuyệt đối là có thể đi ngang a!(cái nỳ ý là thực lực hắn hiện rất không tồi muốn đi ngang đi dọc gì không ai có thể ngăn cản ý)Cho dù là linh khí của mình chưa đầy, phá thể vô ảnh kiếm khí phóng ra không được bao nhiêu kiếm, nhưng dù sao tiên thiên chi cảnh kiếm khí, một kiếm có thể khiến đối thủ mất mạng.
15 "Thông qua tâm nhãn ta có thể thấy đây là một người thanh niên, hắn cao lắm cũng không lớn hơn ba mươi, hắn ẩn núp trong bóng đêm không có biện pháp nhìn ra chân diện, chỉ có thể thấy được tinh quang trong mắt hắn.
16 Nhìn thấy một ngàn kim tiền thưởng kia, Nhạc Dương đồng học thiếu chút nữa liền đem mình tố cáo!(= =)Bất quá ‘cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ’ đạo lý này cho dù không hiểu, cũng nghe người ta nói nhiều lắm, Nhạc Dương không cảm thấy bây giờ nói ra thân thế mình chính là vị tiên thiên cường giả ẩn sĩ kia là chuyện tốt.
17 "Bóng đá a, đây là một loại danh từ riêng hình dung bộ ngực nữ nhân. Ví như một bộ ngực rất đầy đặn cân đối giống như ngươi vậy, ừm nếu đem so sánh với ngươi thì là… ờ, ý của ta là nói nếu như một nữ nhân mà ngực phẳng như gương thì gọi là bánh bao nhỏ, hoặc là Thái Bình công chúa,…ừm, nếu như ngực rất nhỏ giống như ngươi vậy, có lẽ so sánh với ngươi còn nhỏ hơn, ta là nói ngực rất nhỏ rất nhỏ, nhưng vẫn là có một chút chút gọi là trứng gà, nếu như lớn hơn nửa điểm, giống như ngươi vậy gọi là trái táo.
18 "Đối tượng cần giết là dạng người nào a. . . " Nhạc Dương nhíu mày. "Nếu mục tiêu là lính đánh thuê, ngươi lựa chọn như thế nào?" Áo gai lão nhân mỉm cười nói.
19 (*) : Nguyên văn là’ làn da đá tảng’ nhưng nghe kỳ quá nên mình sửa lại thành Thạch Đầu giáp(^_^)"Ngươi là sát thủ? Ngươi tới là vì báo thù đuổi bắt?" Nham Thạch lập tức từ trong say rượu tỉnh táo lại.
20 "Ờ, bề ngoài đích thật là đá tảng, nhưng nội tạng hẳn là không phải nhỉ? Ngươi để cho ta chém một búa, ngoài mặt ngươi có vẻ không có tổn thương, nhưng ngươi mới vừa rồi đưa tay sờ lên lồng ngực, cái này có nghĩa là gì đi? Có phải là ngươi cảm thấy trong lồng ngực mơ hồ có chút đau hay không? Nếu đã thấy đau, thì cũng sẽ có chút choáng váng mới đúng!" Nhạc Dương thế nhưng không có lộ vẻ gì là sợ hãi mà ngược lại cười to.