41 - Đùa ! Nếu ko nhầm thì tôi từng nghe thấy cậu xin lỗi Lâm Luti rồi đấy _ tôi nói bằng một giọng cực kỳ là mỉa mai.
- Cứ cho là thế đi _ cậu ta thản nhiên đáp trả.
42 - Bỏ cái tay bẩn thỉu của cậu ra khỏi đầu tôi ngay.
Sau vài phút đắn đo về lòng chung thuỷ với Long , cuối cùng tôi cũng chứng minh được mức độ chung thuỷ của mình bằng cách ra lệnh cho Trình Anh.
43 - Ai bảo thế , chỉ có Nhiên là theo chồng bỏ cuộc chơi thôi _ cái Phương hùa vào theo.
- Đúng đấy , bao giờ thì được đi ăn cỗ nào _ tôi hào hứng hỏi Nhiên trong khi con bạn đang liếc đồng bọn một cách ghê gớm.
44 Tình hình có vẻ diễn ra khá căng thẳng và hình như đôi bên ko chịu nhường ai. Bằng chứng là hai đứa cứ đứng lườm nhau như thế vỏn vẹn trong 10 phút , quả là con số kỉ lục của Hằng chị nhà ta.
45 Thiên đường là tiếng cười
Địa ngục là tiếng khóc
Và. . . . .
Tôi đang sống ở nơi giở khóc giở cười
Đó là trần gian !
Với tôi , Linh là bạn thân tượng trưng cho tiếng cười , còn thằng Hào ghẻ là tiếng khóc , khi hai đứa này kết hợp với nhau sẽ tạo ra địa ngục trần gian.
46 - Liên quan vãi ! _ tôi há hốc mồm trước câu nói của Long.
- Thì đấy tại Long nghe bài Lép của Kobie hay quá nên nghiền mất rồi ( hay thế à , phải về nghe thử mới được ).
47 Cuối cùng cuộc thi chạy việt dã cũng đã bắt đầu , trường tôi thi đầu tiên vì là đội nhà. Tất thảy các vận động viên của khối 11 vào vị trí , chỉ còn nghe tiếng súng là xuất phát.
48 Chợt nhận ra chỉ còn tuần nữa là đến tết nhưng sao chẳng thấy ko khi tết thế nhỉ ! Ko biết năm nay gia đình tôi sẽ đón tết ở đâu , ở Hà Nội hay lại về quê đây.
49 - Giúp tôi một chuyện _ mới gặp nhau được vài giây , Trình Anh đã khoác tay lên vai tôi giả bộ thân thiết lắm ko bằng.
- Để làm gì.
- Đừng có hỏi
- Này tôi ko hỏi mục đích cậu nhờ thì nhớ đâu cậu bán tôi sang TQ để xong à _ tôi quát cậu ta và gạt bỏ tay Trình Anh xuống.
50 Buổi học thêm toán cuối cùng trước khi nghỉ tết , thú thật thì chẳng hứng thú đâu nhưng bạn Long cứ bắt đi vì tôi khoe trên face là mua áo đôi cho gấu rồi.