21 " Hụ " , " hụ " , " hụ " , " hụ " và " hụ " , Trình Anh cứ ho khụ khụ như ông già lom khom vậy đó : " Mẹ. . . . . cho. . . . con. . . . xin. . . . . cốc.
22 Bọn họ đi rồi nhưng trong lòng tôi vẫn ngùn ngùn lửa hận. Sao tôi có thể gặp loại đàn ông quá đáng đến thế là cùng , chắc do hôm nay số nhọ. Thôi xin hứa lần sau ko ăn mực , ko ăn trứng cút lộn nữa , xin hứa ( mê tín vãi chưởng ).
23 Chính xác thì có hơn bốn mưới cái đầu to nhỏ đang đứng dạng hai chân ra để chặn xe chúng tôi. Vẫn là thằng Hào cầm đầu , tôi tự hỏi bao giờ thì nó bị soán ngôi trùm sỏ nhỉ ! Chắc cũng phải lâu lắm đây.
24 Lê những bước chân vô cùng là nặng nhọc , tôi còn chẳng còn tâm trí nào để ngẩng cái bả mặt lên. Bước vào phòng " oh my god " , ko khí tưng bừng như thật chứ chẳng đùa , hai két bia Hà Nội trực chờ sẵn trong phòng , đèn chiếu nhấp nha nhấp nháy , đứa nào cũng nhảy một điệu nhảy ko đụng hàng.
25 Có vẻ như ba người bọn họ đang nói chuyện rất là vui vẻ thì phải. Nào là chị em mình , cô cháu ngọt xớt. . . . . Xì đã thế bản cô nương sẽ cho các người biết thế nào đỉnh cao của nghệ thuật doạ ma ( AHAHA ).
26 Mới bước được cái chân vào trong nhà , bố Hùng mặt hằm hằm đứng đằng sau tôi : " con yêu thật hay yêu chơi ? ".
Ế bố đang nói cái gì thế ko biết : " Con ko hiểu ? ".
27 Khi đó tôi vẫn mải mê ôm mộng về Long , về những buổi đi chơi vô cùng lãng mạn và hạnh phúc. Xa hơn nữa là ngày chúng tôi sẽ chính thức bước vào lễ đường ( hâhhahaha ko còn sướng bằng ).
28 Sau khi nghe điều kiện của Trình Anh , tôi bỗng thấy trái đất hình như đã ngừng quay thì phải mà nếu ko phải ngừng thì chắc tôi đang ở một hành tinh khác cũng nên.
29 Một buổi chiều tại trường cũ mà chúng tôi theo học : " Long cậu giống Decade kinh khủng luôn " _ tôi cười thích thú trước mặt cậu ấy.
- Decade là gì ?
- Là một siêu nhân đấy.
30 - Thôi ăn nốt xúc xích đi má _ cầm cái xúc xích cắn dở trên tay , Long nhét vào mồm tôi để cho tôi im lặng.
- Ứ. . . . ứ. . . . ừm _ ơ đang nhạt mồm tự dưng có cái xúc xích ( nhăm nhăm ) bay vào mồm.
31 Bị tôi đá mà vẫn đứng lên được " giỏi ghê ".
- Này , vợ _ cậu ta gọi tôi là vợ đó.
Ôi mẹ ơi ! Thật là vi diệu !
- Cậu là ai ? Tôi ko quen cậu cớ sao cậu gọi tôi là vợ ?
- Đi theo tôi _ cậu ta giằng lấy tay tôi lôi đi nhưng bị Long ngăn lại.
32 - Con nói gì thế mau xin lỗi bố đi _ mẹ bắt đầu khóc vì ko biết phải bênh vực bên nào.
- Ko , bởi vì nếu bố hiểu con thì bố cũng sẽ chẳng bao giờ bắt con phải làm những chuyện mà con ko muốn.
33 - Phúc của tôi ?
- Đúng _ tôi cố gắng lôi hai tay của mình ra mà sao lại khó khăn đến thế.
- Cậu có biết hôm qua tôi đã phải khổ sở đến mức nào khi chờ cậu ko ? _ ko cãi được tôi nên cậu ta đành chuyển sang chủ đề khác.
34 Gió mỗi lúc một lớn , mây đen kéo đến ngùn ngụt , thế mà bố mẹ tôi vẫn đứng ngoài cổng nhìn nhau.
- Dù anh có nói gì thì em cũng sẽ ko tin vào chuyện bói toán vớ va vớ vẩn.
35 " Bụp " - bố tôi đánh vào đầu tôi một phát tỏ ý nhắc nhở.
- Có chết con cũng ko dạy cậu ta.
- Mày nói câu nữa thử xem _ bố tôi giơ cao cây roi lên.
36 Qua lời kể của các tiểu thư xinh đẹp , tôi có thể hình dung phần nào về chồng tương lai của Nhiên. Đầu tiên nhà giàu , cao to , đẹp trai , tuy giàu nhưng cũng mang danh nghĩa con nhà người ta có bằng thạc sĩ hẳn hoi.
37 Đôi mắt Long ánh lên niềm hy vọng vô cùng là nhỏ nhoi , cậu ấy ôm lấy đầu tôi câu xin : " Xin lỗi nhưng cậu có thể đến vơi tư cách là Nguyễn Thị Thiên Thư , cựu học sinh lớp 11A1 ko ? ".
38 Tôi cùng đồng bọn cũ đã có một buổi liên hoan khá vui theo đánh giá của tôi. Có lẽ nỗi ghét bỏ chúng nó trong tôi đã giảm 1/100 %. Còn bây giờ là thời gian dành cho đi học thêm , tạm biệt Long , tôi đạp xe lên tận ST để học thêm môn văn.
39 Bước vào nhà vệ sinh , tôi trố mắt ra nhìn. Khiếp thật đúng là sở thích người giàu bao giờ cũng khác những người bình thường. Bởi vì đến nhà vệ sinh cũng.
40 - MAU RA KHỎI ĐÂY CHO TÔI _ chị ta là thứ gì mà khoẻ dữ vậy.
Rõ ràng tôi đang ngồi trên giường , vậy mà chị ta chỉ cần dùng sức một chút là lôi được tôi ra ngoài , tiếp đất với cái nền nhà lạnh cóng.