61 “ Tôi muốn nói chuyện với cậu một chút. ” Tóc Xám đứng dựa nghiêng vào cửa lớp, cười hì hì, nói. Tôi kiềm nén sự kích động muốn xé xác hắn ra : “ Tôi không có tâm trạng để đùa.
62 “ Đừng đùa nữa. ” Ngân Hách nói. “ Tớ không đùa. ”“ Cậu đang nói gì thế?” Ngân Hách bật cười, sau đó quăng cây gậy gỗ trong tay ra xa : “ Là vì tớ thắng cậu, nên cậu giận phải không? Chẳng phải là cậu bảo tớ tấn công sao?”“ Không phải vì chuyện đó, cậu nên rõ hơn tớ chứ.
63 Chuyện về Ngân HáchSau khi để Huệ Bân rời khỏi bãi đậu xe, bước chân Ngân Hách trở về nhà như nặng ngàn cân. Mấy ngày nay, anh ta cứ giữ khoảng cách vài bước chân với cô.
64 Sau khi kì thi đại học kết thúc, chúng tôi chỉ là đến trường theo lịch, đi trễ cũng không ai quản, ăn mặc không ngay ngắn cũng không ai trừ điểm. Tôi mặc quần áo thường, ngồi trên bàn.
65 “ Cậu nói gì?” Thái Nguyên la lớn trong điện thoại. “ Chính là cái kho đó phải không?” Tôi hỏi. “ Sao cậu bỗng nhiên quyết định ngày mai quyết đấu? Có phải uống sữa biến chất không? Hay là sau khi thi đại học xong, nhàn rỗi không có gì làm, muốn gây sự?”“ Cậu còn dám nói lung tung nữa, tớ sẽ đánh cậu đấy.
66 Ngân Hách vừa nói xong, bọn người xung quanh tôi chuẩn bị thế tấn công. Nhưng bọn chúng hình như đã say lắm rồi, có vài người còn lắc lư dữ dội, đứng không vững nữa.
67 Ngất đi rồi. Không, nghe nói là không muốn hồi phục lại ý thức. Ngân Hách được đưa vào phòng cấp cứu, thở bằng máy Ôxy. Đến bây giờ, tôi vẫn chưa nhìn thấy cậu ấy.
68 Tỉnh rồi, tỉnh lại rồi…. “ Thật sự … tỉnh …. rồi chứ?”“…”“ Thật sự tỉnh lại rồi chứ?”“ Cậu tự đi xem đi. ” Tóc Xám lúc nào cũng ghét tôi, hắn nhìn tôi hầm hầm, rồi quay lưng ra ngoài.
69 “ Hạ Ngân Hách!““ Chuyện gì ?”Ngày thứ hai, sau khi Ngân Hách được chuyển sang phòng bệnh cao cấp, Tóc Xám xuất hiện. “ Chúng ta đã lâu không gặp, cậu sao lại nói với giọng điệu như thế?”“ Gặp cậu, tôi thật không vui chút nào.
70 “ Bố. . . bố. . . ”“ Con ngồi xuống trước đi. ”Vẻ mặt bố rất nghiêm túc, hình như đang chịu đựng chuyện gì. Tôi cẩn trọng ngồi vào cái ghế cạnh bố. Lúc này, viện trưởng lên tiếng.
71 “ A. . . ư. . . ư. . ”Trong cơn ngủ say, tôi nghe thấy âm thanh rất lạ, liền mở mắt ra nhìn. Tôi thấy Ngân Hách đổ mồ hôi lạnh toát cả người và đang giãy giụa.
72 Tôi và Ngân Hách tranh luận kịch liệt. Cậu ấy kiên quyết muốn trải qua một ngày còn lại ở ben ngoài, còn tôi lại muốn ở bệnh viện. Cuối cùng, tôi thất bại.
73 Câu chuyện kết hôn. “ Này, em mau lại xem chừng con này. ”“ Ngân Hách, anh lại chăm con trước đi. ”“ Này! A, ôi!”Hạ Ngân Hách cũng chịu không nổi bị hành hạ.
74
“ Này, em mau lại xem chừng con này. ”
“ Ngân Hách, anh lại chăm con trước đi. ”
“ Này! A, ôi!”
Hạ Ngân Hách cũng chịu không nổi bị hành hạ.
75
“ Nào, tớ giới thiệu một chút. Đây là Thành Huân, vừa về nước không lâu. Đây là lớp phó thời cấp ba, Kim Trinh Hi. Tớ đi đây. . . ”
“ Bái bai. !”
“ Chị!”
Thành Huân vội gọi Huệ Bân, nhưng cô đã đứng dậy.
76
“ Không! Không! Chú, con không muốn!”
Cậu bé 10 tuổi, đôi mắt sáng, tóc đen, đẩy chú thân hình to lớn, chạy ra ngoài.
Không thể đi đến nhà trẻ, vẽ như những đứa trẻ khác, lại phải đi theo bọn người mặc đồ vest đen đó học võ công như cách phòng thân v.
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47