1 Gió thu gào thét cuồn cuồn nổi lên, lá khô tung bay đầy trời,một bóng dáng mảnh mai bước từng bước tập tễnh khó khăn đi về phía trước,y phục bị máu tươi nhuốm đầy người đã dần không còn nhìn ra màu sắc vốn có, quanh thân nồng đậm sát khí cùng nàng trong tay trường đao rỉ máu tỏ rõ nàng vừa trải qua một cuộc giết chóc thảm thiếtMáu, từng giọt,từng giọt rơi dưới chân,là tự nhiên của mình cũng có người khác.
2 "Không xong, đã xảy ra chuyện!"Đang lúc ấy thì một gã tôi tớ của Hạng gia từ ngoài vọt vào trong trướng vô cùng hoảng hốt, "Gia chủ, lão thái quân, đã xảy ra chuyện, phía sau núi đã xảy ra chuyện!" Tôi tớ vừa nói vừa nghĩ đến cảnh tượng máu chảy thành sông ở phía sau núi.
3 Hạng Phong cũng mặc kệ hạng Lôi lúc này trong lòng như thế nào hối hận, hắn nhìn chằm chằm, đôi mắt hắn như muốn ăn thịt người lạnh lùng liếc Hạng Lôi một cái nói: "Trở về nói cho bọn hắn biết, bảo bọn hắn tốt nhất cầu nguyện cho Ca nhi bình an vô sự, nếu không, ta Hạng Phong nhất định cho các người hối hận hôm nay sở tác sở vị (hành động đã làm)Dứt lời,Hạng Phong liền tức khắc triệu hồi ra một Kim sí đại điêu thể tích khổng lồ, mang theo Diệp Đồng Nhược cõng trên lưng hướng vách núi bay đi.
4 Hạng thiên Ca nhìn Tiểu Mao Cầu, khóe mắt không nhịn được nữa kéo ra. Sớm đã biết mặt mũi của mình dọa người, nhưng không có gì ngoài việc vừa mới sinh ra đời liền hù chết bà mụ loại chuyện tình này làm cho người bên ngoài nghe kinh sợ, nhưng này Tiểu Mao Cầu cũng là cái thứ nhất chẳng nể tình, cứ như vậy cả người sùi bọt mép té xỉu ở trước mặt nàng.
5 Chiều cao chừng một thước, yêu thú hình thể mạnh mẽ đi từng bước từng bước ưu nhã nhịp nhàng từ trong rừng đi ra, hai mắt màu nâu hung ác gắt gao ngó chừng Hạng Thiên Ca, cái bụng lép xẹp quắc queo biểu hiện ra nó trong bụng trống trơn, đã hết sức đói bụng, đây là một yêu thú có bộ lông hoa lệ Hắc Lang.
6 Không thể không nói Hạng Thiên Ca đích thực rất bưu hãn, Thiên Mục Lang ngày đó bị xách cổ lôi đi, nó cũng nhận ra được người quái dị này không muốn làm tổn hại đến tính mạng của nó, trong lòng đang tính toán, đợi lát nữa người quái dị này đi săn thức ăn, nó sẽ nhân cơ hội chạy trốn, sau này gặp phải nàng thì trốn đi, chờ mình Thiên Mục thức tỉnh, trở lại báo thù không muộn.
7 Một nhà Hạng Phong trở lại Hạng gia, nhưng ngoài ý muốn phát hiện bên trong Hạng gia dị thường vắng lặng, Hạng Phong tiện tay nắm được một tên nô tài hỏi," Trong nhà người đâu? Làm sao như thế vắng vẻ? Gia chủ cùng lão thái quân bọn họ đâu?"Tên nô tài vừa nhìn Hạng Phong, vốn là có chút khinh thường, đừng nói là Hạng gia, chính là cả Đại Vũ Hoàng Đô người nào không biết Hạng Phong tồi tệ, vừa thích bài bạc, mỗi ngày đều tiêu tiền như nước, không ra hồn.
8 Một nhà Hạng Phong cưỡi Kim Sí Đại Điêu hướng về phía sau núi bay đi, lại nghe A Kim đột nhiên phát ra một tiếng gào thét kinh hãi, hai cánh run hẳn lên, rốt cuộc rẽ vào chỗ khúc quanh, hướng xuống phía dưới hạ xuống.
9 Từ phía trên không trung bay xuống, A Kim không chịu nổi uy áp của tám Thiên lí mã, trong con ngươi màu vàng lộ ra vẻ uể oải, Hạng Phong cùng Diệp Đồng Nhược giờ phút này nhìn đến xe liễn ngũ thải, sắc mặt ngưng trọng vạn phần, Diệp Đồng Nhược hơi cuối đầu lẩm bẩm nói:"Phong Ca, nên đến rốt cuộc cũng sẽ đến, chỉ là chúng ta nếu như gặp chuyện không may, Ca nhi phải làm sao bây giờ?""Thiên mã kéo xe! Là Tiên Trì Tông Phức Sinh chiến Hoàng!" Vị Trưởng lão lông mi trắng của Sở gia chậm rãi nói.
10 Hạng Đình sắc mặt trắng bệch cúi đầu, trong lòng mặc dù cảm thấy thẹn với Tam đệ Hạng Phong, nhưng cũng không nhịn được mà âm thầm vui mừng, cảm thấy thật may mắn khi Ma Hoàng đã không còn tồn tại trong cơ thể của mình.
11 Chỉ cần nàng lấy được bất bại Vương Đảm, không chỉ có ý nghĩa nàng sẽ có được thiếu niên như trích tiên kia mà còn có thể trở thành Việt Quốc thái tử phi, tương lai là hoàng hậu, càng thêm hơn nữa, này bất bại Vương Đảm bản thân là bảo vật chí bảo, có nó, tu vi của nàng sẽ tiến triển nhanh đến cực điểm, chẳng qua là bất bại Vương Đảm đã đi theo Hạng Thiên Ca mười lăm năm , thật là phí đi của trời !Hạng Thiên Lộ ngó chừng Hạng Thiên Ca, ánh mắt đều đỏ lên vì ghen tỵ.
12 Hạng lão thái quân tiếng nói vừa dứt, đang lúc không khí có phần hơi hòa hoãn lại đột nhiên lâm vào một mảnh trầm tĩnh quỷ dị, Diệp Đồng Nhược cùng Hạng Phong song song nhất trí nhìn về phía Hạng lão thái quân, ánh mắt quái dị giống như nhìn thấy một người xa lạ, xa lạ đến độ không thể xa lạ hơn.
13 Phạm Trường Sinh cùng mọi người cáo biệt, Việt Mộng Hề cũng là đối với Lưu Tư nói câu gì, chỉ thấy Lưu Tư vẻ mặt cổ quái, trong chốc lát liền gật đầu đáp ứng.
14 Ở thế giới này, chiến sĩ là nghề nghiệp được tôn sùng cao nhất, bởi vì họ chính là lực lượng chủ yếu thủ hộ nhân tộc thịnh vượng. Mà chiến sĩ, được chia làm khí tu cùng thể tu hai đường.
15 Hạng Thiên Ca bốc lên mấy đóa màu nâu Tam Diệp hoa để vào dược đỉnh, linh hồn lực khống chế địa tâm hỏa từ trong mặt đất bay lên trời, tạo thành một độ cung mỹ lệ tao nhã dẫn vào trong đỉnh, nữa hơi áp chế, khiến cho ngọn lửa màu vàng sáng biến thành màu Kim Hoàng Sắc, ngọn lửa Kim Hoàng Sắc nung luyện những thứ tạp chất, đến khi trong đỉnh Tam Diệp hoa biến thành một bãi chất lỏng màu nâu nhạt, nhưng là, ngay tại bãi chất lỏng màu nâu nhạt đó có xen lẫn một ít màu xám tro, Hạng Thiên Ca lại dùng linh hồn lực tinh xảo khống chế đem màu xám tro bên trong ấy tách ra, lại đem Tam Diệp hoa tiếp tục tinh luyện, lại tách ra các tạp chất, lập lại như thế mấy lần sau, mới lần lượt để vào Tinh Quang thảo cùng với cánh hoa Tuyết Liên, lúc này, đòi hỏi phải dùng linh hồn lực khống chế phân ra từng giai đoạn sử dụng, chia thành mấy phần bất đồng, lực khống chế phải vừa kiểm soát được địa tâm hỏa ở trong đỉnh, mỗi chỗ là một nhiệt độ, còn phải chiếu cố tách ra các tạp chất ở trong dược liệu, đợi cho lấy được tinh hoa của ba loai dược thảo, liền phải khống chế cho tinh hoa của ba loại dược thảo chậm rãi dung hợp với nhau.
16 Hạng Thiên Ca liếc nhìn nam tử kia một cái, thái độ hoàn toàn không hứng thú thu hồi tầm mắt, chờ Ngọc chưởng quỹ ra giá. Ngọc chưởng quỹ cũng vừa nhìn thấy nam tử kia xuất hiện, liền sợ hết hồn," A nha, công tử, ngài, ngài làm sao lại đến đây?" Ngọc chưởng quỹ ngạc nhiên kinh sợ nói.
17 Hạng Thiên Ca nhanh chóng bay đi, rất lâu sau, cố ý bay qua rất nhiều đường quanh co, xác định không có ai theo dõi, lúc này thân hình mới chợt lóe, nhảy vào hoàng đô đệ nhất thanh lâu _ Vân Tiên Lâu.
18 "Quá khứ, Vân Tiên Lâu chúng ta vẫn tương đối nhân tính hóa, các cô nương bán mình hoặc bán nghệ là tùy ý các nàng lựa chọn, các cô nương lớn tuổi, chúng ta cũng để cho các nàng toàn bộ quyết định tự nguyện đi hay ở, nhưng dù là bất kể đi hay ở, Vân Tiên Lâu chúng ta cũng sẽ cấp cho họ một số tiền tài, bảo đảm cuộc sống sau này không phải lo nghĩ, chúng ta cũng không bạc đãi người của mình, điều này cũng chính là nguyên nhân mà các cô nương ở bên ngoài nguyện ý đến Vân Tiên Lâu chúng ta.
19 Hạng Thiên Ca không khỏi sửng sốt, người này không phải là cẩu chứ?"Tại sao lại tức giận? Thần Hân ca ca, ngươi biết cái người quái dị này?" Hạng Thiên Lộ khuôn mặt nhỏ nhắn biến đổi, giọng nói the thé kêu lên, mặt tràn đầy không thể tin được, Lê Thần Hân ở trong mắt nàng thần bí cao quý, có thể cùng với Việt thái tử so sánh, vì vậy, nàng hết sức quan tâm.
20 Hạng Thiên Ca mấy ngày gần đây tâm thần không yên, nên dù nàng đã tập hợp đầy đủ nguyên liệu luyện chế Không Gian Dung Khí cũng không lập tức khai lò, mặc dù nàng vội vã muốn thử một chút phương pháp luyện khí ảo diệu truyền thừa từ 'Tạo Thế' đỉnh.