1 Tâm trạng nặng trĩu, Sở Kiều cứ nhắm hướng phía trước mà đi tới. Không biết đã qua bao con đường, phố chợ. Đêm giao thừa ngoài phố đông hơn mọi ngày. Nhà nhà treo hoa đăng, mùi khói nhang đèn xộc lên từ am thất, mùi hoa đào nở rộ thoang thoảng, mùi pháo nhà ai vừa tắt liệm sau đợt bùng cháy tách tách.
2 Cửa rèm mở lơ đãng, ánh sáng tràn vô căn phòng nhỏ của hai nam tử, những người không nhà đêm nguyên tiêu đêm qua.
Da dẻ tươi mát, đôi môi ửng hồng như sen mùa thu.
3 Đại Hạ.
Trăng tháng giêng có vẻ sáng và to hơn mọi ngày. Ánh trăng to đẹp là nguồn cảm hứng cho các thi nhân và đôi tình nhân lung linh dưới liễu. Mặc khác nó cũng phơi bày một vài điều trong bóng tối, mà lẽ ra người ta muốn giấu chúng.
4 Bốn tháng sau.
Bắc Yến.
"Chúng thần thỉnh an Bệ hạ. " Dân chúng ven đường cúi chào Yến Tuân rợp cả hai bên lộ nhỏ.
Từ ngày Sở đại nhân đi, người dân khu hồ Vân Bích được gặp Bệ hạ nhiều hơn trước.
5 Hoàng triều Đại Hạ.
"Ta nghĩ ắt có nội tình. Yến Tuân hắn không thể vô cớ giết người tài của mình được. " Tướng quân Vân Hựu Đình, trấn phủ phía Tây vừa xen vào.
6 Túy Thiên lầu.
"Tinh nhi, nàng không thể vì ta mà ở lại đây thêm sao?" Gia Cát Nguyệt choàng qua ôm thắt lưng nhỏ Sở Kiều.
"Xin lỗi, thật sự ta không thể.
7 Trời vừa hừng đông.
Ánh sáng nhàn nhạt le lói vào doanh trướng nhỏ. Bên trong vẫn còn vương vấn mùi vị trận ái ân đêm qua giữa vị Bắc Bình Vương anh tuấn cùng Sở Đại nhân tâm cao khí ngạo, người vừa được hắn cứu về trong trận thập tử nhất sinh.
8 Ba ngày sau, khi sáu nghìn binh lính Bắc Yến lần lượt vào thành, dân chúng thành Chân Hoàng đã chứng kiến một màn xử quyết vô cùng chấn động, tất nhiên so với huyết án Cửu U Đài mười năm về trước vẫn còn thua xa.
9 Đường Kinh, Biện Đường. Trước khi nổ ra chiến tranh với Thổ Phồn hai mươi ngày.
Biện Đường, một quốc gia trong tâm trí Sở Kiều là nơi yên bình, phong cảnh hài hòa, nhân gian hữa ái, con người phóng khoáng.
10 Mười ngày trước khi chiến tranh Thổ Phồn nổ ra.
Khi chiếu phong của Yến Tuân được truyền đến Sở Kiều là lúc nàng đang ngồi trong thư phòng với Lý Sách ở Mật Hà Cư.
11 Ngày đoàn quân do Tú Lệ Vương dẫn đầu xuất thành Đường Kinh cũng là lúc Yến Tuân lên ngôi Hoàng Đế tại Sở Thành.
Sự kiện lên ngôi này của hắn giáng một đòn mạnh lên các thế lực không phục lân cận lâu nay nhăm nhe lấn át.
12 Vạn Thành.
Đúng như nàng dự đoán, hai ngày sau đã thấy Lý Sách xuất hiện.
Đi cùng hắn là Thiết Do cùng vài trăm tùy tùng, có vẻ lần này đến là muốn cưỡng chế nàng về Đường Kinh.
13 Tú Lệ Vương bi thương.
Rừng Nguyên Sắc.
Nghe lời Gia Cát Nguyệt nói lúc nãy, nên Sở Kiều vội xé mảnh vải y phục trên người che mặt tránh hít phải khí độc vào.
14 Khi Sở Kiều tỉnh lại đã thấy mình nằm trên một giường rộng lớn. Quang cảnh không còn như rừng Nguyên Sắc lúc nãy.
" Yến Tuân. " " Yến Tuân. "
Bọn hạ nhân y phục màu hồng đào nhạt vội chạy đến đỡ người vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ ba ngày ba đêm liền triền miên.
15 Mấy ngày trước Nhạn Bình đến Hoài Tống tìm nàng. Sau chiến sự Vạn Thành, Lý Sách lưu nàng ở đó đợi tin tức Sở Kiều, nhưng bẵng hơn tháng trôi qua, người vẫn không thấy bóng dáng đâu hết.
16 Sông Hồng Xuyên thượng, xuôi về phương Nam,
Nhắn lời Bắc Yến vẫn ngóng trông,
Người trong hồi ức, chưa từng thôi nhung nhớ,
Thấm thoát bao mùa xuân sang, mà nhạn chẳng trở về.
17 Lần này về Bắc Yến không có chỗ nào vừa tầm tiện nghi và tư dinh thoáng đãng bậc nhất ở thảo nguyên phương Bắc này ngoài cơ dinh của Tú Lệ Vương, nên Yến Tuân đành ở lại chỗ nàng một thời gian.
18 Từ xa đã thấy Hoàn Hoàn chạy đến gấp gáp.
" Tú Lệ Vương, người hãy qua bên kia một chút, tình thế rất khó chống đỡ. " Hoàn Hoàn vừa thở dốc, một tay chống ngang hông ho khan vài lần nhưng vẫn gắng nói rõ sự tình cho Sở Kiều biết.
19 Hùuuu.
" Chết ta mất, Hoài Ngọc. " Yến Oanh đang ngồi hý hoáy họa người trong khuôn viên Tú Lệ phủ. Bàn tay nhỏ nhỏ lấm lem nhiều vết mực, thậm chí còn quẹt lên cả trán mình.
20 " Thiếu phu nhân, người xem này. Trâm thượng hạng đó nha. " Một lái buôn đồ nữ nhi mời gọi Sở Kiều vừa đi tới.
Sở Kiều cũng bước đến xem dạo một hồi nhưng vẫn không thấy món đồ ưng ý nên bước đi tiếp.