21
22 Ban đêm ngoài trời tối đen, chỉ có những cái đèn đường cách nhau mười mét tỏa ra những ánh sáng mỏng manh. Ngoài trời gió lạnh như băng, dường như muốn đông người ta lại tại chỗ, không thể động đậy.
23 Chuông báo thức vang lên, Thư Tình đang ngủ, mơ mơ màng màng vươn tay tìm đi động, kết quả phát hiện tủ ở đầu giường có độ cao không giống với tủ ở nhà.
24 Người đánh nhau với Dư Trì Sâm, không phải ai khác mà chính là người trước đó cậu ấy thích, sinh viên đại học năm ba đại học thể dục, Lý Thần. Thư Tình nghe cậu ấy nói là hai người biết nhau trong đại hội thể dục thể thao các du học sinh, Dư Trì Sâm là tình nguyện bên phiên dịch mà Lý Thần là tình nguyện bên tổ trọng tài, trong quá trình hai người tình nguyện trao đổi, liền ứng với một câu nói: Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, nảy sinh vô số gian tình.
25 Trước khi đi, Thư Tình vừa mặc áo khoác, vừa dặn dò Dư Trì Sâm: “Cậu đi ngủ sớm một chút, trước khi ngủ uống nhiều nước, nếu cảm thấy vết thương không thoải mái nhớ gọi y tá, ngày mai tớ lại đến với cậu”.
26 Sau khi ở lại thành phố A ngày thứ năm, xem xong tập cuối cùng của bộ phim “Đội liệt chi mạt” thì Thư Tình khóc. Cố Chi cười hỏi cô: “Lúc Tietjens bị vợ phản bội, vùng vẫy đau khổ thì em không khóc, khi đi tiền tuyến đánh giặc không biết sống chết em cũng không khóc, bây giờ yên lành trở lại, cùng người mình thích ở cùng một chỗ thì em lại khóc, chẳng lẽ em không thích kết cục này?”.
27 Mùa xuân bận rộn thăm người thân, những món ăn bình thường nghĩ đến cũng thèm chảy nước miếng chợt tập trung vào một ngày, khiến Thư Tình vừa ngồi vào bàn đã thấy no rồi.
28 Trước khi vào học, Thư Tình và mẹ lại xảy ra mấy lần xung đột nhỏ. Không sai, không phải là một hai lần, mà là mấy lần. Ví như còn bảy ngày nữa là hết kỳ nghỉ, mẹ cô bắt đầu không ngừng thúc giục cô đang xem phim đi thu thập hành lý, mà Thư Tình vẫn hết sức bình tĩnh ngồi xem phim, không quay đầu lại nói một câu: “Còn sớm”.
29 Cố Chi dừng xe ở cửa khu nhà thì thấy Lý Tuyên Nhiên đã mặc quần áo kín đáo, nghiêm túc đứng chờ ở đó, trên mặt mang theo vẻ “Lão tử sắp moi được một tin kinh thiên động địa”, khi cặp mắt nhìn thấy chiếc Volvo gần như phát ra ánh sáng.
30 Đêm yên tĩnh, hai đầu điện thoại di động, hai người nín thở nhìn màn hình chói mắt. Trong nháy mắt đó, Cố Chi như tìm được sự xúc động khi còn trẻ, đầu ngón tay dường như không nghe lời đè lên một chút những suy nghĩ trong đầu từ trước đế nay, ví như anh yêu thích cô, ví như anh dường như có thể coi là tâm tình động lòng.
31 Nếu như buổi học thứ nhất sau khi tỏ tình thất bại, Thư Tình dựa vào Tống Dư để vượt qua, vậy thì buổi thứ hai, buổi thứ ba, một ngày nào đó cô sẽ không tìm được cớ làm bia đỡ đạn, mạnh mẽ đụng phải họng súng.
32 Bóng đêm phồn hoa trôi qua ngoài cửa sổ xe, bên trong xe là không khí trầm mặc gần như không hít thở nổi. Rốt cuộc khi dừng lại, anh hỏi cô: “Những lời này hôm đó, đều là thật sao?”.
33 Bóng đêm phồn hoa trôi qua ngoài cửa sổ xe, bên trong xe là không khí trầm mặc gần như không hít thở nổi. Rốt cuộc khi dừng lại, anh hỏi cô: “Những lời này hôm đó, đều là thật sao?”.
34 Lại một lần nữa nằm trên giường phòng khách, hoa văn trên chăn bông thanh lịch và bức tranh trên tường đối với Thư Tình mà nói, quá quen thuộc. Nhưng nói đến cũng buồn cười, số lần cô ngủ lại ở nhà Cố Chi dường như đã nhiều, lúc trước cô không nghĩ nhiều, hôm nay nghĩ lại mới giật mình, tất cả đã sớm vượt qua phạm vi thầy trò.
35 Cố Chi ở bệnh viện cả ngày, phương án giải phẫu anh cũng có tham dự, theo lý thuyết nếu phẫu thuật buổi chiều không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ thuận lợi tiến hành.
36 Từ buổi sáng hôm đó chia tay ở cửa trường, đã bốn ngày trôi qua, Thư Tình không trông thấy Cố Chi. Thứ bảy, Thư Tình ngẩn người ngồi trước máy tính, QQ ở trong góc máy tính loáng loáng lên, cô lại không nhúc nhích thất thần nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
37 Ngay lúc này, Thư Tình thấy Lý Tuyên Nhiên không nói gì, nhưng ánhMắt lại liếc mắt nhìn vào trong xe. Trong lòng dừng lại một chút. Sau một khắc --- Cạch một tiếng.
38 Lúc xế chiều Cố Chi gọi điện thoại về nói là chuyện trong bệnh viện có chút phức tạp, có thể buổi tối anh mới về được. “Tôi sẽ nói Lý Tuyên Nhiên dẫn em đi ăn cơm, thời gian còn lại em có thể tự thu xếp, trong phòng sách có sách, cũng có phim, mật khẩu máy tính là tên tiếng Pháp của tôi, ngoài ra trong tủ có cà phê và sữa tươi.
39 Cố Chi cầm sách trong tay, bình tĩnh đi lên bục giảng còn cả lớp vẫn còn trong trạng thái kích động, dù sao đây cũng là khoa ngoại ngữ nhiều cháo ít thầy.
40 Trên đỉnh đầu là ánh đèn mờ nhạt, người đàn ông đó dáng người cao ngất đứng ở cửa phòng học, đợi Thư Tình đi ra cửa, đưa cô đi về ban công phía cuối hành lang.