161 - Mấy bữa nay đại ca có ghé qua không?Dương Lăng vừa đi về phòng ngủ vừa hỏi. Y mới uống vài chén rượu, khuôn mặt anh tuấn đã ngà ngà say. - Dạ, có ghé! Thiếp nghe lão quản gia kể rằng còn chưa vào cửa thì đại ca đã gặp phải Dương thiên hộ.
162 Tiết trời mỗi lúc một lạnh; bước vào trung tuần tháng mười một, phương bắc đã bắt đầu mang hơi thở của mùa đông. Nhìn sắc trời âm u khô lạnh thì có lẽ mấy ngày nữa trời sẽ đổ tuyết thôi.
163 Phòng ngủ của Dương Lăng chia làm hai gian, gian trong và gian ngoài. Hàn Ấu Nương đang ở gian ngoài cắt vải may áo cho Dương Lăng. Dương Lăng mang từ Giang Nam về rất nhiều loại vải quý giá, nhưng phần lớn đều dành cho phụ nữ.
164 Lập tức lời nói của Dương Lăng khiến Lý Đông Dương sững sờ. Tại thời điểm này, cho dù là ông thì trước mặt đồng liêu hảo hữu cũng không dám bình luận về Bát Hổ và Tiêu Phương một cách không hề kiêng nể như vậy cả.
165 Đa phần người Trung Quốc đều thấy người nước ngoài ai cũng như ai, nếu thả họ vào một đám người nước ngoài thì quả thực họ bó tay không thể phân biệt được.
166 Dương Lăng chạy gấp về phủ, vất ngựa cho gia nhân, vừa hỏi biết được Hoàng thượng vẫn còn trong nội viện liền vội vã chạy vào. Đến phòng khách gọi mấy tiếng nhưng lại không thấy ai trả lời, Dương Lăng cuống lên, một nỗi sợ hãi vô cớ ùa vào lòng.
167 Cùng lúc đó, Lưu Cẩn đang múa mép khua môi xúi giục Hoàng thượng trong phòng. Mặc dù không được mạch lạc nhưng lão cũng lờ mờ biểu đạt được đại ý rằng ngày nay đế vương mở mang bờ cõi phải nhìn ra biển rộng, từ đó thêm oai với thiên hạ mới là vương đạo.
168 Sau khi kiên nhẫn lắng nghe một hồi, rốt cuộc Dương Lăng cũng hiểu được đại khái sự việc. Hoá ra vị Lý cử nhân này cũng là con cháu quan lại, phụ thân từng làm Hữu thị lang bộ Công, có anh trai hiện đang làm quan của bộ Lại.
169 Thấy bộ dạng há hốc kinh ngạc của Dương Lăng, Lưu Cẩn càng thêm đắc ý trong lòng. Luận về tâm ý thì gian thần chẳng qua là sự đánh giá của người khác về hành vi việc làm của người đó chứ bản thân gian thần lại không nghĩ như vậy.
170 Mặt đất phủ màu trắng xóa, Dương Lăng phấn khởi trở về từ Nội xưởng. Vứt roi ngựa cho gia nhân, y xoa tay đi đến hành lang cười hỏi:- Hôm nay không có ai đến à?Cao quản gia giúp y cởi chiếc áo khoác màu vàng sẫm lợp nhung bên trong rồi trả lời:- Đêm qua tuyết lớn, có thể mấy vị đại nhân cảm thấy đi đường bất tiện, vì vậy cả ngày hôm nay rất yên tĩnh ạ.
171 Dương Lăng vội vã trở vào phủ, mấy người Hàn Ấu Nương nối gót theo sau. Tuy Ấu Nương có thai nhưng động tác vẫn còn rất nhanh nhẹn, bước chân thoăn thoắt trong khi Thành Khởi Vận chân bó gót sen, bước nhanh một chút là tóc tai tán loạn, má đào đỏ bừng phải nhờ Hàn Ấu Nương và Cao Văn Tâm dìu đỡ một bên.
172 Chính Đức không hề chú ý đến hành động của Giải Ngữ mà quay sang cười hỏi Dương Lăng:- Dương khanh! Sáng sớm ngươi đã tiến cung, có chuyện gì quan trọng sao?Dương Lăng ho khan một tiếng, liếc mắt nhìn Lưu Cẩn, Cẩn hiểu ý vội đỡ lời:- Hoàng thượng! Đám người Lưu Kiện, Tạ Thiên cấu kết nội đình bức hiếp thiên tử vô pháp vô thiên, hôm qua nô tài xin người hạ thánh chỉ định tội mấy kẻ này sau đó công bố khắp thiên hạ nhằm khiến cho bá quan sợ hãi dè chừng mà tự xét lại mình.
173 Tuy xuất chiêu trong lúc phẫn nộ, song cú đá của cô gái áo đỏ vẫn còn nương chân vài phần nên mấy tên vô lại bị đá văng ra ngoài, khi ngã xuống đất lại không hề cảm thấy đau đớn.
174 ------------------------Hàn Ấu Nương ngả người vào lòng Dương Lăng thoả mãn, đôi má vẫn còn nóng hôi hổi. Dương Lăng mơn trớn cặp mông trơn nhẵn của nàng, lơ đãng gọi:- Ấu Nương!- Dạ?Hàn Ấu Nương khẽ đáp rồi ngước đầu nhìn y dò hỏi.
175 Phủ đệ của Dương Lăng không tích trữ nhiều quần áo cũ và lương thực cho nên y phải cho người vào nội thành mua thêm hai xe ngũ cốc đưa ra ngoài cửa thành tây.
176 Dương Lăng vừa về tới nhà, Hàn Ấu Nương đã ra đón y, hỏi ngay:- Tướng công, nghe nói nhà mình mới đón về mấy vị khách phải không?Dương Lăng "ừ" rồi đáp:- Một vị thư sinh trọng thương chưa tỉnh, nghe nói rất giỏi võ nghệ.
177 Hàn Ấu Nương đưa mắt trông theo kiệu của Âu Dương phu nhân khuất sau hàng rào bụi cây, nàng đang định cùng Cao Văn Tâm trở vào trong thì phía sau hàng rào đã xuất hiện hai con tuấn mã một trắng, một đỏ phóng nhanh đến.
178 Dương Lăng đang hào hứng chỉ vào cây cà chua non xanh mơn mởn, miêu tả màu sắc và mùi vị quả chín của nó một cách sống động, khiến cho Tuyết Lý Mai và Ngọc Đường Xuân thèm đến rỏ dãi, đám người Hàn Ấu Nương và Thôi Oanh Nhi cũng lắng nghe hết sức say sưa.
179 Tứ hợp viện đã lên đèn. Bên trong nhà chính, một đạo sĩ trạc tứ tuần, thân hình gầy gò, mặc áo dài tro đang ngồi trước bàn, trong góc tường dựng một cây đại kỳ coi mạng đoán số có thể bắt gặp ở khắp hang cùng ngõ hẻm nào, trên mặt lá cờ vẽ sơ sài hình một con âm dương bát quái ngư.
180 Trước mặt là vài chục gốc táo to, ở giữa là một con đường dẫn đến một cây cầu, vượt qua cây cầu nọ là đã đến địa giới Cao Lão trang. Lá cây đã rụng hết, những gốc táo già hình thù kì lạ có vẻ hơi quỷ dị giữa màn đêm.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50