141 Tất Xuân chậm rãi đứng dậy, đôi mắt hơi cụp xuống, hờ hững nói:- Hạ quan xin chúc mừng đại nhân một bước lên mây, quyền cao chức trọng. Nghe nói đại nhân muốn thị sát Long Sơn vệ, ti chức không dám sơ suất chút nào, đang cố gắng chỉnh đốn việc quân chờ đại nhân đến.
142 Năm mươi nha sai Nội xưởng chậm rãi bước đi qua những chỗ bùn lầy, nơi mà lau sậy đã bị đốt sạch, bên trên mặt nước nông được bao phủ bởi một lớp tro đen.
143 Mạc phu nhân nghe thế vội lùi lại hai bước, lắc đầu nói:- Không, thiếp không đi. Nơi đó chiến loạn liên miên, Tiểu Thôn Thứ Lang là võ sỹ thân tín của Liễu Điền Đại Danh vậy mà lại phải mang quân đội ra biển đóng giả làm cường đạo, một nơi chiến tranh loạn lạc lại nghèo khổ vô cùng như thế, làm sao mà so được với Đại Minh của chúng ta? Chúng ta sao có thể đến cái nơi tồi tệ đó chứ? Hơn nữa… khi bọn họ có việc nhờ đến lão gia, lão gia nói gì họ cũng nghe cả, nhưng giờ đây chúng ta thất thế, lão gia không sợ họ nảy ý xấu, cướp đoạt hết tiền tài của chúng ta sao? Đến lúc đó thì cả tiền và mạng đều mất hết.
144 Dương tri phủ vừa nghe nói trong phạm vi quản hạt của mình mà có người dám tấn công hành dinh khâm sai lập tức sợ đến hồn phi phách tán, tức đến suýt hộc máu tươi: Cái lũ điêu dân đáng chết này, thế này chẳng phải là muốn hại ta sao?Kế đó vị tri phủ đại nhân thi thư đầy bụng này lập tức vứt cây bút lông trong tay xuống bàn, giật lấy cây gậy đánh chó trong tay một gã nha dịch đứng gác rồi đích thân dẫn người xông tới Mạc phủ.
145 Câu chuyện ở Tô-Hàng đã đi đến hồi kết. Viên Hùng bị bắt, ty thuế quan bị trừ tận gốc rễ, năm ngàn tên thuế lại trong chớp mắt biến thành những kẻ nổi loạn giết quan tạo phản, bị tống vào trong ngục tối.
146 Cố đô của lục triều (2) đã ở ngay trước mắt, con thuyền quan đã theo con kênh đào rẽ vào Trường Giang. Dương Lăng bước lên đầu thuyền, dõi mắt nhìn ra xa.
147 Nền đường Kim Lăng đều được lát bằng đá xanh, trông rất gọn gàng ngăn nắp. Các con phố lớn đều được quy hoạch chỉnh tề, hàng quán bên đường được dựng lên nề nếp và trật tự, rất náo nhiệt phồn vinh nhưng vẫn trong khuôn khổ.
148 Quan công tử vừa nghe có kẻ khác gọi "Liên Nhi", trong lòng không khỏi mừng rỡ. Từ lúc đưa tiễn khách đến Trường Đình trông thấy diện mạo của Mã Liên Nhi vào tháng trước, vị Quan công tử này lập tức như thấy người trời, từ đó thường xuyên chạy ngược từ phía bắc thành về nam thành để ngắm nàng.
149 Cứ vậy, Dương Lăng cùng Thành Khởi Vận lại nghiên cứu kỹ càng kế sách do nàng đưa ra một hồi. Sắp xếp và sửa đổi một số chi tiết cùng thời gian thực hiện, sau đó Dương Lăng gọi Liễu Bưu vào, bảo gã rút một phần nhân lực ở cửa hàng ngựa xe của Nội Xưởng đặt tại Kim Lăng ra giao cho Thành Khởi Vận chỉ huy, nếu thiếu thì rút người ở những nơi khác về bổ sung.
150 Cơn gió khẽ thoảng qua, dịu dàng lướt nhẹ lên cánh tay tình nhân, ánh mặt trời rộn ràng và ấm áp như dải lụa bao phủ lấy đôi tình nhân đang mê say trong sự dịu dàng của nó.
151 Nếu như sông Tần Hoài là cảnh sắc êm ả dịu dàng thì bến Đào Diệp chính là chiếc giường thêu cẩm tú trong cảnh sắc dịu dàng ấy. “Bến đò Đào Diệp nước mênh mang, trên bờ lầu gác dưới thuyền ngang.
152 Không ngờ vị Xưởng đốc đại nhân xưa nay luôn do dự thiếu quyết đoán này đến lúc phải cương quyết lại hạ quyết tâm tàn nhẫn như vậy, xem ra khó tránh một hồi gió tanh mưa máu rồi.
153 Thân là đại tổng quản phủ Nội vụ, những công việc mua sắm bình thường đã không còn cần Mã Vĩnh Thành phải tự thân xuất hiện; nhưng hôm nay việc mua bán hơi lớn, hôm qua tiệm lụa Thành Ký lớn nhất kinh thành xưa nay luôn cung ứng nhu cầu về tơ lụa cho đại nội hoàng cung lại đột nhiên đưa tin muốn nâng giá do chi phí vận chuyển tăng.
154 Bến cảng Thiên Tân. Nhìn từ xa đã có thể thấy được lá long kỳ màu vàng sẫm của thiên tử. Phương bắc vào tháng mười một đã rất lạnh. Hôm nay tiết trời âm u, mây đen giăng kín, lá cờ phần phật trong gió táp.
155 Lúc này, kế hoạch phản kích đã chính thức bắt đầu. Kế hoạch đó đã được Dương Lăng cùng nhà thiên tài về mưu mô là Tiểu Lâu và nguyên Thiên hộ của Cẩm y vệ là Ngô Kiệt bàn bạc suốt một đêm, lại được Nam trấn phủ ty Triệu trấn phủ và Xưởng công Tây xưởng Miêu Quỳ giúp cho hoàn thiện.
156 Bên trong đại sảnh vắng vẻ và trống trải của Bắc trấn phủ ty, Dương Lăng đang ngồi nghiêng người trên chiếc ghế vịn bằng vàng lót da bạch hổ bên dưới bức mãnh hổ hạ sơn.
157 Trong kinh, an nhàn và ít bị ảnh hưởng bởi hồi náo loạn này hơn cả là những người dân không liên quan; khi bọn họ nghe thấy tiếng súng giật mình chạy ra khỏi nhà thì lại bị bọn Cẩm y vệ đột nhiên xuất hiện khắp phố lớn ngõ nhỏ đuổi về như đuổi vịt.
158 Vì Dương Lăng đã đến nên Thành Khởi Vận không cần phải mặc y phục của xưởng đốc nữa. Do nàng không biết cưỡi ngựa, lại thêm dáng vóc và tướng mạo của nàng dù cải trang thế nào cũng khó thể giống mấy tên thị vệ thô kệch dũng mãnh nên nàng đành phải mặc một bộ quần áo của Cao Văn Tâm, cải trang làm tỳ nữ được thuê để hầu hạ cho Dương Lăng đang bị thương.
159 Vào thời Đại Minh, có người đàn ông nào dám biểu đạt tình ý của mình với người yêu bằng một nụ hôn thật dài, thật triền miên trước ánh mắt chăm chăm của thiên hạ chứ; ngay cả Thành Khởi Vận nhìn thấy mặt cũng đỏ bừng, tim đập thình thịch.
160 Dương Lăng nằm trên giường, Cao Văn Tâm ngồi cạnh lau mặt cho y bằng khăn nóng. Dẫu sao thì y cũng mới tắm xong, hai má ửng đỏ, da dẻ hồng hào, nhìn thế nào cũng chẳng giống như đang “thoi thóp” nên đành phải giả bộ như vừa lấy khăn ấm lau mặt xong.