1 Một buổi sáng thật mát mẻ và tươi đẹp, nó từ từ thức dậy, chạy đến cửa sổ để tung hai cánh cửa ra như mọi ngày! Đôi mắt nó thật thơ ngây, thật hồn nhiên đón ngày mới cũng như là một ngày nữa nó phải…đi kiếm sống cùng ba mẹ.
2 ngang hông nói
Thằng Tân giật mình nói
– Í trời ơi, hết hồn à – Tay thằng Tân bóng đặt lên ngực nói
– Thì tao chạy đây coi hàng xóm mới thôi mà – Tân nói tiếp
– Trời, nhưng mà người ta chưa dọn lại bây giờ mà
– Ai biết được chớ, xí…lỡ có trai đẹp rồi sao, hí hí!
– Bó tay mày luôn
– Kệ tao đi, hì hí….
3 Một lát sau, Nu chạy qua:
– Ê! tao nè
– Mày ăn cơm gì mà lâu dữ vậy?
Thằng Nu ngồi xuống bãi cỏ trước bậc thềm cổng nhà nó và nói
– Bữa nay mẹ tao mua con cá rô, bự tổ chảng…há há nên tao ăn hơi lâu
– Nhà mày có hai mẹ con mà mua con cá bự dữ he? – Nó hỏi
– Thì lâu lâu phải ăn ngon chút mậy
Một lát sau
– Ê! Nu – Nó khìu Nu
– Gì?
– Hồi chiều tao có gặp một anh rất là đẹp trai, đi ngang nhà tao lúc tao mới vừa về!
– Rồi sao?
– Thì tại tao thấy hồi đó tới giờ tao ở đây, mà có thấy anh ấy đâu!
– Đẹp cỡ nào?
Nó lưỡng lự hồi lâu
– Đẹp dữ lắm mày ơi, mắt hai mí nè, gương mặt rất rất rất là đẹp trai,trắng trẻo giống tao gì nè, hé hé, cao nữa, tướng đi rất giống người mẫu phét-sành gì đó.
4 Nho! – tiếng thằng Tân bóng đang đứng trước nhà anh đẹp trai gọi nó
Nó giật mình khi nghe tiếng của thằng Tân bóng, nó buông tay ra và té xuống đất.
5 – Ừ! vậy thì vô nhà đóng cửa nghĩ đi, ngồi ở ngòai này làm cái gì, trúng gió rồi sao. Chiều tao về kêu ba mày mua cho vài lần thuốc uống.
Nó nghe vậy liền tỏ ra mừng vội:
– Dạ, cảm ơn mẹ!
Thế là nó chui vào phòng nó, đợi đến khi ba mẹ nó đi bán mất tiêu, thì nó ló đầu ra, vẫn như cái tật nó phải mím môi lại một cái.
6 Mấy em về ngủ sớm nha! – Anh cười và nói
Nó trong cánh cửa nhìn theo tiếng chân chạy lẹp bẹp của tụi xóm trên và tiếp tục dõi theo trước sân nhà anh, còn lại thằng bạn nó – Nu và anh ấy
– Ờ hé, anh tên gì? – thằng Nu hỏi
– Anh tên Tú!
– Ờ! Anh chắc học đại học phải không?
– Ừ! Anh năm cuối đó, năm sau anh ra trường rồi, hì hì
– Anh giỏi thiệt, thời buổi bây giờ kiếm một người đậu đại học không phải chuyện dễ
– Ừ…đúng rồi.
7 Mày khùng hả Nho?
– Dạ…. con…. con…. . - Nó nhăn mặt
– Thiệt hết nói nổi mày……
Tối về tại nhà Nó, trong lúc ăn cơm Nó vẫn chưa hết bàng hòang về cái chuyện hồi chiều thì mẹ nó kể lại hết mọi chuyện cho ba Nó nghe
– Cái thằng nà riết rồi khùng hay sao á?! – Ba nó nói
– Ừ! Sáng sớm thì ra trước cổng ngồi, tối cũng ra ngỏai ngồi, một hồi chắc ra nữa nè.
8 Một lát sau, bà chủ quán cầm ly sữa tươi ra. Bà chủ quán nói:
– Nhìn chị lạ quá, chắc từ chổ khác tới hả?
– Dạ, đúng rồi chị. Em mới dọn lại, nhà em ở đằng kia kìa – Mẹ Tú chỉ tay về ngôi nhà của mình
– À,thì ra là nhà đó,mới dọn lại em biết mà – Bà chủ qúan nói
– À vậy thì hay quá, chị ơi giúp em cái này nhé? – Mẹ Tú nói tiếp
– Ờ…chị nói đi
– Thật ra, em đang đi tìm người giúp việc.
9 Một lát sau:
– Anh cũng rảnh he, tối nào cũng ra nói chuyện với tụi em hết – Nó đã bình tĩnh trở lại hỏi anh
– Ừ, buổi tối anh ít đi lắm. Thường tối anh hay đi dạo đâu đó hay nói chuyện với bạn bè thôi.
10 – Ôi trời cảm ơn chị nhiều.
– Thôi về đây. – Bà chủ quán quay đi.
Tại nhà bếp của nó:
– Sao rồi mẹ, được không? – Nó hỏi khi nó đang cầm đũa ăn cơm, trông rất hớn hở
– Mệt quá đi, để bả đi hỏi bà chủ xem sao, chứ bả thấy mày còn nhỏ, không dám nhận – Mẹ nó ra vẻ phiền não
– Chết rồi vậy là không được rồi – Nó míu máo buồn
– Mà nè.
11 – Mẹ biết, vậy hay quá. Vậy khỏi giới thiệu rồi. À còn đây là ông xã cô! – Mẹ Tú chỉ sang chồng mình
– Dạ con chào chú – nó lễ phép đứng dậy chào
– Rồi….
12 Nó chợt nhớ ra bà Nội, bà Nội là người khó tính nhất trong mắt nó. Nó sợ nó sẽ không chìu được hết ý bà và sẽ có ngày bị bà ghét bỏ, nghĩ tới đó thôi, mặt nó đã buồn thăm thẳm.
13 Đi xuống đi – Bà khóac tay
Nó lặng lẽ bỏ đi xuống lầu, mặt buồn da diết, dường như nó muốn khóc. Nó thấy ấm ức vô cùng, bị bà Nội mắng mỏ như vậy làm nó phải dùi dùi đầu vào tay mình nhiều lần.
14 – Woww!…bữa nay có bánh nữa, cám ơn mày nhiều
– Mẹ anh đẹp trai cho đó – Nó khoe
– Vậy hả, cô đó tốt quá he! – thằng Nu tháo bánh ra ăn
– Bà Nội gì đó thì sao? – thằng Nu hỏi
Đôi mắt nó buồn buồn,như không muốn trả lời
– Bà Nội hả? Bà khó tính quá mày ơi!
– Vậy hả?
– Ừ, tao làm cái gì bà cũng không vừa ý, nhiều khi tao muốn khóc lắm – Nó mặt buồn
– Trời, làm gì khóc.
15 anh ấy vội đập đầu mình vào thân cây dừa trước cổng nhà dâu, nước mắt anh đã tuôn rơi
– Dừng – bà Nội ngắt giọng nó
– Dạ…. . ?- Nó ấp úng
– Sao vậy, đọc gì kì vậy, đọc gì mà nhỏ xíu, sao tui nghe.
16 Ông Bảy thấy hai vợ chồng tính tóan lâu quá như nói:
– Trời ơi, thằng Nho con hai ông bà, nó lớn tròng ngòng cái đầu rồi, mua đồ ăn dự trữ ở nhà cho nó, lâu lâu một tháng, hai tháng rồi về thăm, bên xóm tụi tui cũng vậy chứ bộ!
– Ờ hé, mình đâu có đi luôn đâu mà sợ – Mẹ nó chợt nói
– Ừ…vậy cũng phải
– Vậy hai ông bà đi phải không, để tui còn biết đường điện thoại lên trển báo cho người ta hay.
17 màu tối sậm.
Đứng kế bên nó còn có thằng Nu – bạn nó cũng qua để tiễn ba mẹ nó nữa.
Nó nói:
– Vậy là ba mẹ đi rồi – Nó mặt mí xị như đang muốn khóc, vì đây là lần đầu tiên nó sống xa ba mẹ nó
– Cái thằng…làm như tao với ổng đi luôn không bằng nữa – Mẹ nó nói
– Ở nhà ráng mà lo liệu cái thân – Ba nó nói
Nó dụi dụi con mắt, dường như nó đang phải sắp khóc, đầu nó gật gật liên tục khi nghe ba mẹ nó nói vậy.
18 liền đứng dậy tiếp nó
– Đưa đây anh!
Nó cười với anh một cái rồi ngồi xuống bàn ăn.
Cả nhà đã bắt đầu ăn, trong lúc ăn bà Nội nói:
– Bây giờ phạt 2 đứa cái gì đây?
– Cái gì nội – tú hỏi
– Thì thua hồi nãy đó
Nó chợt lên tiếng:
– Nội, Nội tha cho con với anh đẹp trai đi, được không Nội?
Bà cười hề hề
– Sao tha được…hồi nãy nói rồi mà…không được trốn
– Nhưng Nho bị gai đâm nhiều nên chậm thôi mà Nội? – anh lên tiếng
Ba Tú chợt cười lên tiếng:
– Thôi mẹ, tha cho hai đứa nó đi, tội nghiệp
– Đúng rồi mẹ, tha cho 2 đứa nó đi, lần sau mà còn thua là phạt gấp đôi – mẹ Tú nói
Nó nan nĩ
– Đi Nội ….
19 Thôi thôi, Nội lên lầu đi…con làm xong con lên liền mà. . nha Nội …30 giây…30 giây thôi nha Nội? – Nó cười hóm hỉnh
– Tổ cha mày……- Bà vò vò đầu nó
Buổi trưa, nó nghe theo lời Nội chạy về nhà nó lấy quần áo và đồ dùng cá nhân qua phòng mới của nó.
20 – Ủa? Phương …con mới lại hả?
– Dạ…con mới lại…con chào hai bác. . con chào Nội. . hai bác khỏe không? – Phương vui vẻ ân cần
– Trời…hai bác vẫn khỏe… mà – mẹ Tú nói
– Con nhỏ này bữa nay thấy xinh ra nha bà, bày đặt khách sáo, người trong nhà không mà… – ba Tú nói
– Phương lại đây với Nội!!! – bà Nội gọi Phương
Phương nhanh chóng lại ôm chầm lấy Nội…Phương ân cần hỏi:
– Nội sao rồi…mấy hôm nay ăn cơm nhiều không?.