1601 Quang cảnh thế này chỉ còn rất ít trong một vài tiểu khu, mà chỉ có những người già làm thế này, thanh niên hiện tại có mấy ai biết muối dưa chứ?- Trong khu này phần lớn là công nhân của nhà máy hóa chất về hưu, cuộc sống quả thực khó khăn.
1602 Trầm Đại Kỳ quay về phía Dương Minh quát hỏi. - Đúng vậy. Dương Minh ngây ngô gật đầu, đưa ánh mắt cổ quái nhìn Trầm Vũ Tích, cô bé này thích hắn sao? Xem ra còn ở nhà thường xuyên nhắc tới mới tạo thành hiểu lầm hiện giờ.
1603 - Trễ tận hai mươi phút đó! Tôn Khiết nói. - Tiểu Khiết! Phạm Kim Triết từ phía sau tới liền cười với nàng, bày ra một bộ dáng xem lịch sự bô trai. - Ai cho anh kêu tôi là Tiểu Khiết, tôi có quen thân gì anh sao? Tôn Khiết nhíu mày.
1604 - Anh đã tới nơi rồi, em cứ lên phòng thôi. Dương Minh đáp. - Được, vậy bọn em lên. - Bọn em sao? Còn có người khác hả ? Dương Minh mỉm cười ngạc nhiên.
1605 - Ảnh hướng tới tình chị em sao? Tôn Khiết buồn cười chớp mắt đáng yêu nhìn Dương Minh. - Anh cũng đừng có tự tin thái quá vào năng lực của mình như vậy chứ? Ảnh có thể ảnh hưởng được sao? Triệu Oánh, có gì thì nói đi chứ?Triệu Oánh bị Tôn Khiết hỏi cho bí đường, lắc nhẹ đầu, thấp giọng.
1606 “Hả ??” Phạm Kim Triết nghe Dương Minh nói xong liền đần thối ra,hắn vốn nghĩ,chỉ cần hỏi rõ bạn của Dương Minh làm sao mà chết,đến lúc đó mình cẩn thận mà tránh thì có thể ngăn ngừa được chuyện đó.
1607 “Ừ. . ”Triệu Oánh trả lời. “…”Dương Minh muốn chuyển đề tài khác,nhưng phát hiện tâm tình Triệu Oánh hôm nay ko tốt, nghĩ đi nghĩ lại vẫn là thôi đi. Dưới tình huống này, nếu mà cố tình nói những chuyện linh tinh ngược lại sẽ làm cho hai người thêm ngượng ngùng, ko bằng chờ Triệu Oánh bình tĩnh lại nói cũng ko muộn.
1608 Nếu như chỉ là một chiếc xe chở tiền bình thường thì cũng không dẫn đến việc náo động gì, nhưng chiếc xe mất tích lần này lại vận chuyển hơn một trăm triệu tiền mặt.
1609 Lí Niệm nhìn nét mặt mơ ước của Lưu Tiểu Lôi mà trong lòng cười lạnh. “Anh lí, tôi đã sắp xếp xong rồi, lúc nào thì lên tàu vậy?” Lưu Tiểu Lôi nhìn đông hồ trên tay, rất khẩn trương, mình đã gây ra cái án lớn như vậy, nếu mà để bị bắt thì chắc chắn là tội chết.
1610 Tôn Khiết vẫn chưa dậy, hiển nhiên là tối qua đã quá mệt. Thói quen dậy sớm của Dương Minh đã được hình thành, sau khi dậy đầu tiên là vận động mấy động tác huấn luyện đơn giản, sau đó gọi điện kêu một cốc sữa đậu nành, mở notebook lên mạng.
1611 “Được thôi,vậy cậu nói xem vì sao tâm trạng của cậu lại ko tốt đi. ” Dương Minh biết Triệu Oánh ko phải là con người tùy tiện,bảo nàng ở trên mạng chấp nhận mình trước quả thật có chút khó khăn.
1612 “Chuyện này là sao đây?” Dương Minh nhíu nhíu mày,trong long có chút khúc mắc, tuy rằng một trăm triệu đối với Dương Minh ko là cái gì, nhưng chuyện xảy ra lớn như vậy, trên báo và mạng đều có tin rồi mà lại chưa có ai báo với mình mà có chút tức giận.
1613 Mấy lần ko nhịn được,Kinh Tiểu Lộ đã muốn gọi điện cho Dương Minh,nhưng cuối cùng cũng nhịn lại được. Từ lúc nàng bắt đầu quyết định ko làm cái bình hoa,nàng muốn làm ra một cái thành tích cho Dương Minh xem nhưng mà đều ko thuận lợi.
1614 “Người phụ trách của Công ty Danh Dương chúng tôi đang trên đường tới đây,tin rằng rất nhanh sẽ tới thôi. ” Kinh Tiểu Lộ nghĩ đến lời nói lúc trước của Bạo Tam Lập nói với mình nên ko hoang mang nói:” Mọi người chả lẽ ngay cả một chút kiên nhẫn cũng ko có sao?”Lúc Kinh Tiểu Lộ nói lại hơi mỉm cười tốc độ vừa phải lại khiến cho người khác tự nhiên thấy có cảm giác thân thiết, vì vậy lúc này cho dù có một số kẻ ko tình nguyện cũng ko tiện phát tác.
1615 “Nhà máy công nghiệp nặng Danh Dương Tùng Giang. ” Tên doanh nghiệp này vừa được nói ra khỏi mồm, các kí giả ở bên dưới đều trợn mắt há mồm. Nhà máy công nghiệp nặng Danh Dương Tùng Giang và Công ty Bảo an Danh Dương cũng là công ty anh em sao?Cùng là thuộc một tập đoàn ? Cái này là thật sao?Cần phải biết,Trùng tên hoặc tên doanh nghiệp giống nhau là rất nhiều, ko phải là việc kì quái gì, vì Nhà máy công nghiệp nặng Danh Dương Tùng Giang và Công ty Bảo an Danh Dương tuy rằng cùng gọi là Danh Dương, nhưng ko có ai nghí đến công ty đó là một và cũng ko có ai nghĩ đến giữa công ty này có cái quan hệ bất bình thường gì.
1616 “Cô cũng là tình nhân của Dương Minh ?” Tôn Khiết đánh giá Liễu Họa My 1 lúc, cảm thấy Liễu Họa My là 1 cô gái sắc nước hương trời mang dáng dấp 1 vẻ đẹp cổ điển, người con gái như thế này Dương Minh mà bỏ qua thì đúng là trời đất ko dung.
1617 Không thể không nói, giác quan thứ sáu của phụ nữ rất là mẫn cảm, một âm mưu đối phó Dương Minh cũng nữ nhân của hắn cũng bắt đầu hình thành…Dương Minh cũng xem truyền hình trực tiếp buổi họp báo, thầm thở dài một hơi, Tôn Khiết thật không thành thật, diễn ra một màn như vậy, bất quá cũng thành công trong việc chuyển sự tập trung của đám kí giả sang hướng khác, hơn nữa cũng thành công trong việc hóa giải hiểm nguy lần này.
1618 Dương Minh định nghe theo kiến nghị của Tôn Khiết, ở trên mạng theo đuổi Triệu Oánh. Không thể không nói, qua thực nghiệm chiêu này của Tôn Khiết rất có hiệu quả.
1619 “Đoán được! ngày sinh nhật của anh, không ngờ ngay lần đầu tiên đã đoán trúng. ” Vương Tiếu Yên nhún nhún vai : ”Là một sát thủ mà cái đó anh cũng quá sơ sài đi.
1620 ”Tại sao anh lúc trước không nói với em?” Vương Tiếu Yên dựa vào lòng Dương Minh, cầm chặt tay hắn như sợ rằng nếu buông ra hắn sẽ đi mất: ”Anh che dấu người khác, đừng nên che dấu em, chúng ta đã trải qua nhiều lần sinh tử…”“Sợ em lo lắng…” Dương Minh thở dài: ”Nếu như nắm chắc được vài phần, anh sẽ nhẹ nhàng mà nói với em, nhưng kẻ địch anh đối mặt lần này là chưa biết…”“Chưa biết?” Vương Tiếu Yên không hiểu ý Dương Minh: ”Đối phương rất lợi hại?”“Lợi hại…Cứ xem là thế đi.