21 Hắn đứng tựa vào tủ kéo, khoanh tay nhìn tôi. Lại là ánh mắt quan sát ấy, chúng khiến tôi không thoải mái tí nào. Hắn hơi nghiêng đầu, nhếch môi và lắc nhẹ đầu.
22 "U. . . uuuu. . uuuu. . . hu. . " có tiếng gì đó rất lạ.
Tôi rất phân vân chẳng biết có nên vào hay không. Tay cầm đèn dầu của tôi đã hơi run. Bên trong tối thui, tôi giơ đèn vào bên trong trước, xem xét xung quanh.
23 Nửa đêm, tiếng cào cửa bên ngoài khiến tôi thức giấc, không cần nghĩ nhiều, tôi ngay lập tức cho rằng đó là ma. Âm thanh của móng tay cào lên cánh cửa gỗ phòng làm tôi rợn cả tóc gáy, rúc vào trong lòng Paric chủ động kéo tay hắn vòng qua bao lấy tôi.
24 "Ta sẽ không hứa hay nói trước gì cả. Nhưng bây giờ bạn đời mà ta muốn là em, chỉ có em. " tôi biết chẳng ai trong chúng tôi có thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra.
25 Cơ thể tôi nhẹ bẫng trên không trung rồi đáp nhẹ xuống giường. Mở mắt ra đã thấy Paric nằm kế bên, nhờ men rượu mà khuôn mặt hắn trong mắt tôi trở nên ma mị hơn.
26 _Cốc cốc cốc. . .
"Ồ Paric đấy à, chào buổi sáng. Vào nhà đi nào. " Một bác gái Cừu trắng chào đón chúng tôi với sự niềm nở trên gương mặt phúc hậu.
27 Ai mà biết được điều gì sẽ xảy ra khi bạn cho một con sói ăn chay gần nửa năm trời?
Chúng tôi từ phòng tắm bước ra, Paric vẫn bế tôi trên cánh tay của hắn như cha bồng con.
28 Còn gì bất lực hơn là bị hắn trêu như vậy. Tôi rặng hỏi hắn mãi nhưng hắn không trả lời là không. Ép tôi phải tự nhớ ra cho bằng được. Cuối cùng tôi chẳng thể chịu nổi nữa, thà hắn đánh tôi hay mắng nhiếc tôi.
29 (Bonus nhạc nền lỡn mợn ngọt ngờu)
"Em sợ rằng Envia sẽ làm gì ta sao?" nụ cười của hắn dường như không thể ngừng lại được.
"Vâng. . . . Vì ngài là một kẻ háo sắc biến thái.
30 Lòng tôi nao nao ấm ức, hay lắm, tôi về lấy đồ tặng hắn và hắn thì lẳng lặng bỏ đi vui vẻ nhảy cùng cô gái khác. Tôi nâng chiếc kính lên định bẻ gãy rồi vất tại đây nhưng lại cảm thấy uổng nên thôi, quyền tức giận thì tôi có đấy nhưng làm sao có quyền cấm hắn giao lưu cùng người khác, nhưng trong biết bao nhiêu cô gái ở đây, hắn lại chọn Envia? Cô gái mà tôi có thể xem là tình địch? Và hắn đã biết rõ rằng Envia thích hắn.
31 Dù biết rằng tôi đáng nhận hình phạt nhưng cũng chỉ do một chút nhầm lẫn thôi mà, hắn chẳng cho tôi giải thích cũng như lắng nghe tôi. Hắn tra tấn tôi, đau đến xé lòng, nhưng tôi rất vui khi biết hắn đã ngồi đó đợi tôi chứ không nhảy cùng ai khác.
32 (Bài này cưng quá mấy má ôiiiiii. Hông biết có hợp hoàn cảnh truyện hông mà thôi kệ đăng cho mấy má nghe chơi. )
Giờ tôi chỉ có một vài lựa chọn:
Một là lao ra khỏi xe và bỏ chạy, nhưng sau đó tôi sẽ như kẻ vô gia cư và nghèo khổ hoặc nếu bị Paric bắt được, tôi sẽ càng thê thảm hơn trong những ngày sau.
33 "Tại sao anh không đến và đi cùng cô ấy thay vì để cô ấy đi một mình với chàng trai cô ấy thích?"
"Vì điều đó sẽ khiến cô ấy không vui. Vậy còn em?" tình yêu của Lote dành cho Envia khiến tôi xúc động, anh ta nghĩ cho cô ấy nhiều như vậy nhưng trong mắt của cô ấy lại chẳng để ai vào ngoài Paric.
34 Một trong những ngày tiếp theo là ngày mà tôi về quê làng, thăm gia đình cùng bạn bè. Như một lẽ đương nhiên, Paric đi cùng tôi và nhường lại công việc tiếp khách cho Rina.
35 "Cuối tuần này được không? Ta còn phải gửi thư mời cho bạn ở xa, và cả ông. Nếu là ngày mai họ sẽ không kịp đến đâu. " hắn gạt những giọt nước mắt của tôi ra.
36 Cha đưa tôi đến trước Paric, nâng tay tôi lên, cầm chặt. Ông nói với Paric:
"Xin ngài hãy chăm sóc cho đứa con gái bé nhỏ này của tôi, dù có thế nào cũng đừng để nó chịu thiệt thòi.
37 Như rơi vào hư không, tôi lơ lửng giữa một màu đen không đáy. Những kí ức có vẻ đã từng bị khóa, nay chúng được trả tự do, bay òa ra khắp không gian. Tôi nhớ lại được tất cả, tôi là một con người, là một nàng công chúa của một đất nước xinh đẹp.
38 "Cha vẫn vui tính như vậy. "
"Từ hồi có con đấy. " mẹ tôi cười dịu dàng. Rồi cả hai mẹ con cùng bận rộn với khả năng hóa sói của tôi, đến nửa đêm cuối cùng cũng thành công, thế là hai mẹ con mệt mỏi cùng nhau ngủ thiếp đi.
39 Sáng sớm hôm sau tôi vay mượn cha một số tiền không nhỏ và bảo rằng tôi muốn đầu tư kinh doanh.
"Con kinh doanh cái gì?" ông hỏi.
"Con muốn mua một đàn cừu và lấy lông bọn chúng để làm ra mấy món đồ mà con biết được ở thế giới kia.
40 "Cô biết bà thầy bói ở chỗ làng sói?" tôi đoán mò.
"Bà già nai tơ đó là một người bạn của tôi. Nhưng vì trái quan điểm nên chúng tôi không còn chơi cùng nhau nữa.