21 -Kết giới phía tây bị phá từ bên trong Youki lập tức trả lời đúng nghi vấn nó cần biết -Bọn tôi trên đường tới đây gặp phải bọn chúng Hắn vừa thở vừa nói tiếp -Nên các anh mới đến muộn và thảm như vậy Nó tiếp lời hắn miệng nhết lên cười đểu -Bọn chúng đền...
22 -Vậy phải xem các người có bản lĩnh hay không? Ryô lạnh giọng trả lời,lập tức xông lên -Lên Tên đại diện thấy Ryô xông lên cũng cho người tiếp chiến -Em qua kia đứng đi, các cậu tiếp tục được chứ? Kaitô chỉ tay về phía tản đá ở khá gần chổ bọn nó lại quay ra hỏi hắn và Youki -ĐƯỢC Đồng thanh trả lời hắn và Youki cũng xông lên tiếp ứng , nó cũng ko nói nhiều ra phía tản đá đứng cũng ko phải nó không muốn giúp hay hèn nhát mà đơn giản cuộc chiền này nó không thể giúp nó quá vô dụng thôi thì đừng làm vướng bận bọn hắn Đứng ở cự ly gần quan sát nó cảm nhận được các luồn sức mạnh và chạm nhau một cách mạnh mẽ.
23 Nhắm mắt lại nó tập hợp luồn khí trong người nhưng khi cảm nhận được thì nó lại biến mất -Không được Nó nhíu mày -thật vô dụng, thử lại cho tôi Giọng người đàn bà vang lên chứa đựng sự tức giận Lập lại lần nửa vẩn không thay đổi -Nghỉ đến thứ cô tức giận và hãy sử dụng nó để xóa bỏ thứ cô tức giận Nhắm mắt, chưa kịp nghỉ đến chuyện gì đã thấy bọn hắn ngã dưới chân cô tay ôm ngược có vẻ bị thương rất nặng lại nhìn quanh khu vườn nó tốn công một buổi sáng giờ đã hoang tàn tan nát không nhìn ra hình dạnh ban đầu.
24 -Ross Hắn và Youki vọt lên trước tính đở lấy nó không nghỉ tới Kaitô lại nhanh tay hơn đở được nó khiến 2 người khựng lại trong lòng có cảm giác khó chịu nhưng tạm thời bỏ sau đầu bây giờ nó quan trọng hơn -Cô ấy không sao chứ? Hắn lên tiếng hỏi trong lòng tim vẩn còn đang nhảy loạn khi nhớ tới cảnh nó ngã xuống -Không sao,chỉ qúa sức thôi Kaitô lắc đầu ôm nó vào lòng mỉm cười nếu nói trước đây anh nghi ngờ nó chính là cô em gái bé bỏng của mình thì bây giờ anh nắm chắc điều đó không sai mà chắc chắn đúng -Sao cô ấy có sức mạnh ? Ryô nảy giờ im lặng lên tiếng -Đó không phải sức mạnh của em ấy có người điều khiển em ấy giúp ta mà thôi Kaitô cụp mắt che đi ánh sáng vừa loé lên trong mắt.
25 -AISY chị nên nhớ năm đó ai đã lừa tôi khiến mẹ con tôi gặp cảnh ngày hôm nay (việc Edgar bắt được nó lúc nhỏ) Mẹ nó giận dữ chỉ vào AISY nói -Cái giá ta trả ngày đó không phải là bị người mình yêu đánh đến mất thể xác hay sao? AISY ngữa mặt lên trời cừơi lớn đôi mắt khép lại che đi sự đau lòng"Ngày ấy thấy em mình như vậy đâu phải bà không đau lòng thậm chí là ân hận muốn cùng nó rời khỏi nơi tăm tối này nhưng.
26 -AAAAAA Đang còn chu du trong cảm giác ấm áp tự dưng nó nhìn về phía góc phòng, khuôn mặt trắng bệch ,cả người rung lên, miệng hét lới -Có chuyện gì vậy? Hắn và Youki đều mở mắt ngồi thẳng người lại nhìn nó hỏi -Có chuyện gì vậy? Kaitô,Hima,Ryô từ ngoài chạy vào cũng câu hỏi tương tự -Con.
27 -Nó chết rồi,em yên tâm đi Kaitô vỗ hai tay vào nhau đảm bảo nói -Hừ,anh nói hay lắm Nói xong liền nhảy từ trên người hắn xuống nhưng vẩn đề phòng tuy không đứng cùng hắn nhưng lại chuyển sang đứng gần Youki,khiến ai đó mà ai cũng biết là ai đó cảm thấy khó chịu -Ko có việc gì vậy tôi đi trước Hắn lạnh lùng nói xong lập tức đi ra ngoài để lại mọi người với tiếng cười sau lưng đi ra ngoài Đứng trên lang can đầy gió mang theo hương vị của mùa đông đến.
28 Cốc cốc cốc -Vào đi Một giọng nói trầm thấp của người đã lớn tuổi lên tiếng, là giọng của hiệu trưởng -Thưa thầy Tiếng mở cửa vang lên nó bước vào trước theo là hắn, Kaitô, Youki,Hima và Ryô cũng theo vào -Ngồi đi Hiệu trưởng bỏ chiếc mắt kính xuống hướng về phía sôpha kêu cả bọn ngồi xuống chính mình cũng tự ngồi xuống chiếc ghế còn lại.
29 -Bà Lin,bà nói rõ tình hình cho con đước không? Nó lên tiếng hỏi -Theo như điều tra, số người mất tích chỉ từ 17 đến 20 nhưng đa số điều là học sinh còn đang đi học, bọn vam đen lại xuất hiện vì bọn chúng không thể xuất hiện ban ngày mà chỉ xuất hiện ban đêm mà những vụ mất tích tất cả cũng ban đêm nên ta nghỉ chúng có liên quan -Nhưng rốt cuộc ai đã mở kết giới cho chúng tới đây? Vụ ở trường cũng tương tự? Kaitô nêu ra thắc mắc của mình -Chắc chắn trong hội đồng vam trắng có kẻ tiếp tay Hắn khẳng định.
30 Không khí lại chìm vào im lặng, có vẻ vì qúa mệt nên mỏi nên khi vừa về đếm biệt thự, sắp xếp đồ đạc bọn họ liền ở trong phòng nghỉ ngơi, tối ăn xong liền đi ngủ -Mới sáng mà, sao dậy sớm zạ Hima vùng vằng không chịu dậy -Dậy,dậy mau hôm nay dắt cậu đi sopping Nó một tay kéo chăn một tay kéo Hima miệng dụ dổ -A qúa đả Hima vừa nghe xong liền ngồi bật dậy miệng tươi cười trong ánh nắng ban mai.
31 Thức ăn được mang ra kèm theo một ly càfê sửa thứ thức uống rất tốt cho buổi sáng cần cho sự tỉnh táo nhưng đáng yêu là ở chổ ly của nó chỉ đơn giản như bình thường nhưng ly của Hima rất đặc biệt.
32 Như đã hứa sẽ đưa nhỏ đi sopping nên sau khi ăn xong liền dẩn nhỏ chạy trên quốc lộ thẳng tiếng đến trung tâm thương mại lớn nhất Seoul lại không nghỉ xe đi giữa đường lại thủng lốp.
33 Đang đứng gần một cây cổ thụ lớn gần bóng mát nhỏ đang định gọi nó tới chở lại ko nghĩ chưa kịp gọi đã thấy một bà già lưng còng người mặt một chiếc áo khoát đen trên đầu trùm khăn che kín mít, nếu không phải trống gậy có lẻ nhỏ cũng không biết -cô bé, lại đây Bà lão đưa tay vẩy nó xuống ngồi cạnh bờ hồ với mình -Con? Nhỏ đưa tay chỉ mình nhưng vẫn đi tới ngồi cạnh -ta đi sau con nảy giờ.
34 -bà Lin. Có chuyện gì sao? vừa vào cửa nó liền nhìn về phía bà đang ngồi trên sôpha,ông Tống cũng đang ngồi đó -Ta mới nhận được tin hôm qua có rất nhiều người bị mất tích ở bìa rừng phía tây ông Tống vừa uống trà vừa trả lời -Bìa rừng phía tây? Nó nghi vấn hỏi lại vẫn đang cố nhớ đến nơi đó.
35 "Đến rừng phong" Vừa trở lại phòng , nó đã nghe thấy một giọng nói phát ra từ trong cơ thể mình, cảm giác này. . . nó không thích "Vì sao phải tới đó?" Nó dùng tay xoa huyệt thái dương đang nhứt nhối của mình hỏi lại "Ngươi định dùng cách gì để vào khu rừng?Khi ko có sức mạnh?" Giọng nói châm biến của Aisy khiến nó khó chịu "Vậy.
36 -Ko có gì ? Nhưng em ko sao chứ? giờ phút này thì Youki đã hiểu được cái gì gọi là lo quá hóa dại. Thật sự là muốn cắn lưỡi tự tử -ko sao, cái đó là do ta làm ra.
37 Là khung cảnh này,rất đẹp, tất cả đều màu trắng nó bước về phía trước không tự chủ đặc tay lên kéo bông tuyết ở trên trần nhà một cánh cửa mở ra lập tức cảnh vật thay đổi có vẻ là một lâu đài,lại bước về phía trước chạm nhẹ lớp băng mỏng như chiếc gương phản chiếu trước mặt.
38 7:30PM,trời hôm nay âm u,mây đen bao trùm cả thành phố. Trong ngôi biệt thư cổ kính không khí có vẻ ngưng trọng ,6 người đứng ở cửa ,trên vai là ba lô nặng trỉu ,quần áo thể thao dài tay ,trên đôi chân là đôi giày thể thao địa hình ,đầu đội mũ lưỡi trai tất cả đều màu đen như muốn hòa mình vào bóng đêm -Cái này con phải mang.
39 Xột xoạt,xột xoạt. . Mọi người nghe thấy âm thanh liền dừng bước,thủ thế,phía trước ko xa là 1 đội người à ko phải nói là xác ướp có khi còn hơn. Quần áo rách nát,bốc mùi,tóc rối mù lưa thưa,hóp mắt lõm sâu,cằm và mặt đều máu thịt mơ hồ ko rõ hình dạng,hàm răng đen xì có chút màu đỏ của máu,ánh mắt thèm thuồng đói khác nhìn chằm chằm cả bọn.
40 Tiếng lá cây bị dẫm lên, tiếng một vài con côn trùng kêu ầm ỉ hòa với tiếng gió tạo nên bản hoà nhạc ồn ào vang vọng trong khu rừng âm u tăm tối. Cả bọn lại phải tiếp tục đi về phía trước lâu lâu vẩn có vài loài quỷ thường xuất hiện vẫn là chưa có chuyện gì xảy ra tiếp, nó nhìn đồng hồ bây giờ đã 1h sáng cái khu rừng này nói to không to nhưng cũng không nhỏ quan trọng là phải đi lượn vòng đủ chỗ có chỗ phải đi qua 2,3 lần có thể nói sai một ly đi một dặm ở đây có quá nhiều bí ẩn chưa ai biết.