1 Ta ngoạc mồn ngáp một cái dài, mắt lim dim nhìn ánh trăng sáng bạc toả ánh hào quang dịu dàng trên cao, bầu trời lấp lánh ngàn sao đang ganh nhau toả sáng.
2 Lương theo ánh trăng nhàn nhạt, ta có thể lờ mờ nhìn thấy dung mạo của một nam nhân đang nằm phía dưới ta. Nhưng lúc đó ánh sáng rất mờ ảo, ta chỉ có thể nhìn được rõ đôi mắt của hắn.
3 Ta nước mắt lưng tròng, nói xong câu đó chỉ muốn cắn lưỡi chết luôn cho rồi. Xong, nếu như không nói vậy, ta còn biết kêu cứu ra sao. Ai đời đang trong tình trạng, miệng thở hồng hộc, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, quần áo xộc xệch, nữ trên nam dưới, A Tích với Thế ca ca bây giờ mà nhảy vào.
4 Ta chống tay lên bàn, ủ rũ nhìn miếng ngọc bội đung đa đung đưa trước mắt, không khỏi thở dài. Mấy ngày hôm nay ta đã cho người dò la tin tức về miếng ngọc bội, thế nhưng tuyệt nhiên không hề biết được bất kì thông tin gì về nguồn gốc cũng như chủ sở hữa của nó.
5 Tiết trời trong xanh dịu mát, bầu trời cao vời vợi. Mây trắng lững lờ trôi. Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi tới, đem theo những cánh hoa anh đào mỏng manh phiêu phiêu xoay tròn đáp nhẹ lên vai áo một nữ tử.
6 Tên này mặc một bộ đạo bào trắng toát, hình như là đạo sĩ, mở một sạp bói toán ở dưới gốc cây anh đào đẹp thơ mộng, đúng là biết cách chọn lựa a. Khi nãy “ Đạo sĩ” công tử có liếc mắt nhìn thấy ta, tuy nhiên ánh mắt không hề dừng lại quá lâu.
7 - Á…- tiếng hét thất thanh vang lên bên tai, ta vội vã quay người lại nhìn, thấy A Tích đã nằm sõng soài dưới đất, ta rời ánh mắt lên trên, còn chưa kịp nhận thức được điều gì đang xảy ra, đã nhìn thấy một tên áo đen lao thân phóng nhanh đến, bế bổng ta lên, vắt ta qua vai như vắt một miếng rẻ lau.
8 Ta cho phép mình được xúc động trong giây lát. Xong nói ta đừng sợ, thì có còn giải quyết được vấn đề gì sao, có thể khiến ta mọc cánh mà bay lên được chắc?Nhưng nếu như có người cùng chết với mình, như vậy cũng tốt, ta sẽ không cảm thấy quá cô đơn.
9 Đầu óc trở nên mụ mị không tỉnh táo, trái tim dường như đang đánh mạnh từng nhịp, thổn thức, xuyến xang, có một niềm thôi thúc, ta muốn chạm tay vào mặt hắn xem thử.
10 Ta khó chịu trở mình, đầu mày nhíu lại bởi ánh sáng chiếu vào, ta mở miệng, ngái ngủ nói theo thói quen:- A Tích, đóng cửa phòng lại cho ta. - Tiểu thư, người tỉnh rồi sao????- giọng A Tích vang lên bên tai, có điều, giọng nàng ấy thật là lạ a, nửa như kìm nén lại nửa như nức nở.