1 Một cô gái trẻ trung mới bước sang tuổi 22Một tấm thân trong trắng chưa từng nếm qua mùi vị của tình yêuNhưng. . . đã phải đối mặt với sự nhục nhã, sự đau khổ tột cùng.
2 Nửa đêm cô thức giấc khi máy cô nhận đc tin nhắn mới, là của Y Nhiên, cô bạn thân của cô. "Thiên Vy, sáng mai hãy đến gặp tớ nhé. Tớ có chn muốn nói. "" Ko đc đâu mai tớ phải đi nhận lương, nếu đc tớ sẽ đến hơi muộn, tầm 10h""Thế nhé, vậy hẹn cậu 10h" Sau đó cô không tài nào ngủ lại đc, trong đầu chỉ hiện lên hình ảnh người đàn ông lạnh lùng đó, ko hiểu sao cô lại thấy gương mặt đo quen thuộc một cách kì lạ, giống như cô đã từng nhìn thấy đâu rồi.
3 Hắn ta mặc đồ rồi bỏ đi, để lại cô nằm trên giường, thân thể mềm nhũn. Nước mắt cô cứ thế thi nhau rơi xuống ướt đẫm vỏ gối trắng. Đafn bà. Cô đã trở thành con đàn bà chỉ sau một đêm.
4 Căn phòng tối và ẩm ướt vô cùng, nghe rõ cả tiếng nước chảy tí tách từ góc tường. Cô mò mẫm bò đi tìm vật có thể thắp sáng nơi này, mùi hôi hám làm cô ko thể hô hấp bình thường được.
5 Sáng nay cô mở máy tính và tìm việc làm, cô mong lần này kiếm việc sẽ dễ dàng hơn lần trước. " Tập đoàn Ngôn thị tuyển nhân viên"Cô nhanh chóng ấn vào, tập đoàn to lớn như vậy, làm nhân viên vệ sinh thôi chắc cũng kiếm được kha khá.
6 Cô hít một hơi lấy bình tĩnh rồi nhìn thẳng vào mắt anh, cao giọng lạnh nhạt nhạt nói:- Thật tình cờ và thật bất ngờ. - Rất giống cha cô, Lâm Kì Quân.
7 Hôm nay cô ko mặc áo nỉ quần bó váy xòe hay đại loại thế nữa, tối qua cô đã vứt ra một khoản tiền ko nhỏ để mua vài bộ đồ công sở, cô muốn thay đổi hình ảnh của mình trong mắt người khác, lại càng không muốn khuất phục tên chủ tịch khốn nạn kia, vậy nên đã mua những thứ như vậy về nhà.
8 - Đồ chơi của anh sao? - Cô ngước lên nhìn anh, anh ko nói gì, chỉ quay người đi lại bàn ngồi, đôi mắt kia lại một lần nữa nhìn cô, đôi mắt lạnh lẽo ko cảm xúc kia như hàng nghìn mũi tên đâm vào tim cô, đau đớn tột cùng.
9 - Ngôn Hàn Vũ. - Giọng nói của một người đàn ông vang lên. - Đến đây làm gì? - Anh rót nước đưa cho người khách đối diện rồi ngồi xuống. - Diệc Tú Thần, ko phải giờ này cậu đang ở công ty sao?Diệc Tú Thần nhìn anh, môi nhếch lên tạo thành nụ cười quyến rũ, người đàn ông này có một vẻ đẹp chững chạc và ko lạnh lùng như ai kia:- Công việc dạo gần đây khá căng thẳng, tôi muốn tìm người giải khuây nên đến công ty tìm cậu, thư kí nói cậu ko ở đó nên tôi đã tới đây, ai ngờ cậu lại ở nhà.
10 Cô rời khỏi căn biệt thự với vẻ mặt hoảng hốt, đôi chân trần lại lần nữa chạy như điên, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt. Cô ko thể ở lại đây nữa, nhìn vết bầm trên người bị anh hành hạ mà lòng cô quặn lại, con người đó đúng là ác độc.
11 Trở về ngôi nhà ngày nào đối với cô đó như là một điều tuyệt vời sau bao nhiêu ngày mọc rễ ở bệnh viện, anh ko đến trong khoảng thời gian đó làm cô thấy thật an tâm, sức khỏe tuy đã đỡ đi rất nhiều nhưng cơ thể vẫn còn yếu.
12 Tối đó, Y Nhiên không trở về, cô tuy hơi lo nhưng vẫn trấn an mình mọi chuyện sẽ ổn, Y Nhiên biết cách cách chăm lo bản thân, nhất định sẽ không sao. Chợt chuông cửa kêu lên, cô đang xem TV giật mình, trong người lo lắng, giờ này, còn ai đến nhà chứ? Y Nhiên nãy giờ không nghe điện thoại, chắc sẽ không về.
13 Nơi máy bay đáp xuống là một căn biệt thự rộng lớn, cô phút chốc bị choáng ngợp bởi nó, chân lùi một bước và tay cô chạm vào ngực anh.
-Xin lỗi, tôi ko cố ý.