41
“Không. . . . . . muốn. . . . . . ”
Vân Khuynh muốn từ chối.
Một giây sau, Hoắc Nhất Hàng liền cắn vành tai của cô.
Nơi đó của cô, rất nhạy cảm, vào lần đầu tiên, anh đã biết.
42
“Khuynh Khuynh, qua đây. ”
Hoắc Nhất Hàng xốc chăn bên cạnh mình lên, vẫy tay với Vân Khuynh, ý nghĩ đen tối trong mắt cực kỳ rõ ràng.
Trái tim của Vân Khuynh trong chốc lát liền nhảy lên tới cổ họng, cơ thể cũng không tự chủ được mà run lên, đơ một hồi lâu, mới dám bò lên giường.
43
6343.
“Cái này……” Hoắc Nhất Hàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh cũng không dám khẳng định là sẽ không có người phụ nữ nào mang theo cái bụng bầu vào nhà anh.
44
6344.
Vân Khuynh không ngờ ngay cả đến việc này anh cũng chuẩn bị giúp cô, trong lòng cảm thấy ấm áp vì sự chu đáo tỉ mỉ của anh.
Cô đem đơn kiện kỹ lưỡng đọc đi đọc lại 3 lần, xác định không có vấn đề gì, đương nhiên, đây là văn kiện do luật sư chuyên nghiệp soạn ra, so với một luật sư nghiệp dư như cô chắc chắn tốt hơn rất nhiều.
45
6345.
Làm vài việc?
Đương nhiên là chuyện không tốt rồi!
Vân Bính Hoa từ trong lỗ mũi hừ một tiếng, rầu rĩ nói: “Đứa nghịch nữ đó, luôn miệng nói muốn cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ, coi như tôi chưa từng sinh ra đứa con này, chỉ cần Tương Tương không phản đối, tôi cũng không có ý kiến gì.
46
6346.
Người muốn thực thi các âm mưu, đều đáng hận nhất là không thể chính tay mình hoàn thành nó vào phút cuối.
Lục Bác Dương nhanh chóng sai người tạo thư mời, nhưng bất lực khi sau gần một tiếng rưỡi đồng hồ vẫn không thể tìm thấy nơi ở mới của Vân Khuynh, nên gửi một email điện tử ra ngoài, lại ủy thác cho bên công ty chuyển phát nhanh theo số điện thoại đó mà gọi cho Vân Khuynh, gửi thiệp mời đến tận tay cô.
47
6347.
Tô Tương mặc một một đầm dài có hoa văn màu đỏ, thân hình được bảo dưỡng kỹ càng của bà vừa khóe vừa vặn với bộ đầm, làm nổi lên làn da trắng ngần, cộng thêm kiểu tóc rất trẻ trung, rõ ràng là người phụ nữ ngoài 40 tuổi, mà nhìn vào cứ như mấy cô gái hơn 20.
48
6348.
Lời nói của Vân Khuynh, vừa may tiết lộ với phóng viên tin tức mà họ cần, lại vừa nhỏ giọt biểu thị rõ ràng thái độ của mình và âm mưu có thể thi hành của lục gia.
49 Cao Thuý Lan không hài lòng và liếc nhìn cô hầu bàn của Vân Khuynh, như thể cô ta chỉ đang chăm sóc cho người Hùng phu nhân, vì thế đưa theo Vân Khuynh và cô hầu bàn.
50
Vân khuynh nghĩ trong đầu một lúc sau đó mới đưa ra câu trả lời: “Em nghĩ Cao Thuý Lan muốn dùng kế hoạch như lúc trước tại biệt thự Thiên Lộc sau đó sửa đổi một chút và sử dụng nó một lần nữa! Bà ta cố tình để Hùng phu nhân bắt một nữ phục vụ, nhân cơ hội đổ ly rượu vang đỏ vào quần áo của em.
51
Đâu có ai tính sổ kiểu này.
Vân Khuynh giữ chặt chiếc váy, muốn phản bác Hoắc Nhất Hàng vài câu, nhưng không thể tìm thấy một ngôn từ phù hợp.
52
Tiếng nói này trong rất quen thuộc nhỉ?
Cả người Cao Thúy Lan như cứng đơ đi, quay về hướng bên đó nhìn, thế nhưng đã nhìn thấyěědù thế nào đi nữa cũng không ngờ là một gương mặt.
53 Vân Khuynh nghe chưa hiểu lời nói bóng gió của Hoắc Nhất Hàng, cô ta trở về phòng, tắm rửa một cách thật thoải mái, mặc lên người bộ đồ nhà ấm áp, dựa vào ghế sofa đợi Hoắc Nhất Hàng đem thức ăn khuya đến, tiện thể để ý sự việc của Vân Gia và Lục Gia.
54
“Còn nữa, em đã trải qua một lần trong đời không được tôn trọng và hôn nhân thất bại rồi, sau này, em sẽ càng thêm cẩn thận, anh có thói quen của anh, còn em thì có tính khí của em, giữa anh và em có một số việc, trước khi làm gì, anh có thể hỏi ý kiến em được không?”
“Nếu như anh tiếp tục làm theo ý mình, em sẽ kết thúc sự hợp tác của hai chúng mình, trước đó đã thảo luận thứ gì đều xem như bỏ hết!”
Sắc mặt của Hoắc Nhất Hàng bỗng đen sầm lại, đồng tử đen lay láy của anh từ từ nheo lại lộ ra tia sáng lạnh lùng nguy hiểm: “Ý em là.
55
“Được” của Vân Khuynh và “được” của Hoắc Nhất Hàng hiển nhiên không giống nhau.
Tay Vân Khuynh trượt xuống, chén trong tay rơi xuống đất, “bộp” 1 tiếng, nát thành nhiều mảnh.
56
Chịu thua? Khuynh Khuynh, em đang nhận thua với anh sao? Anh không cần em phải nhận thua, lại đây, chúng ta tiếp tục. ”
Vân Khuynh cắn răng, đột nhiên đưa tay, đẩy Hoắc Nhất Hàng ra, sau đó, nhanh chóng lật người, áp lên trên Hoắc Nhất Hàng, hung hăng nói: “Không phải chỉ là chuyện nhỏ này sao? Em nói anh biết, Vân Khuynh em, nói được làm được, anh đừng mượn cớ giày vò em, anh không làm, em làm!”
Ánh mắt Hoắc Nhất Hàng đầu tiên lướt qua tia kinh ngạc, sau đó, cười rạng rỡ.
57
Tối hôm đó, Lục Lợi Quần, Lục Bác Dương, Cao Thúy Lan, Vân Bính Hoa, Tô Tương đều ở Lục gia, trông coi Lục Văn Bân và Triệu Thanh Thanh cả đêm!
Chỉ vì Lục Văn Bân uống thứ thuốc bá đạo đó, trước đó đã làm đến ngất xỉu 1 lần, nhưng khi anh tỉnh lại lần nữa, thứ tượng trưng cho nam tính đó, lại đứng thẳng dậy, dục vọng đối với phụ nữ cực kỳ mạnh mẽ.
58 Thật ra, Lục Bác Dương căn bản cũng không thể vay mượn Ngân hàng, ông ta vẫn muốn ra tay với đồ cưới của Dương Liễu. Nhưng ông và Cao Thúy Lan đều kiên quyết, muốn đứng ở vị trí chủ động.
59 “Ba, mẹ, con chịu chút uất ức không sao, con chỉ lo bởi vì chuyện của con, để hai người chịu uất ức,” Dương Liễu buông thõng mí mắt xuống, giấu đi sự mưu tính độc ác vô tình, làm ra một bộ dạng nhu nhược yếu đuối.
60
Bước chân của Triệu Thanh Thanh dừng lại, cúi đầu, giấu đi ý cười khi đạt được mục đích.
Sau khi bị người ta mang đến phòng này, một giây cô cũng không có nghỉ ngơi, cô không ngừng nghe ngóng tình hình về người vợ sắp ly hôn của Lục Văn Bân là Vân Khuynh và người tình sắp vào cửa của anh ta là Dương Liễu từ chỗ của bác sĩ gia đình, chỗ người giúp việc giúp cô lau người, thoa thuốc.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 33