321
Nhìn vẻ hoảng loạng của Tống Nhan, hận ý trong lòng Ngô Mỹ Lệ càng tăng lên, ánh mắt hung tợn trợn to, cả con mắt tràn ngập chỉ máu đỏ tươi: "sao? Cô không đành lòng để Tống Tây Hoa chết? Nhưng năm đó hắn lại đành lòng với cô!"
"Nên mới nói! Phụ nữ đều là sinh vật cực kỳ ngu xuẩn.
322
63322.
Anh ta không dám nghĩ, Tống Nhan lại bị những tên côn đồ này ô nhục rồi.
Người phụ nữ anh thương yêu đã bị những tên thối nát này.
323
"Ồ, đúng là tình yêu còn sắt đá hơn thép. Nhưng tôi nói cho các người nghe, hôm nay các người không ai được thoát khỏi nơi đây!" Ngô Mỹ Lệ mặt đầy sự đố kỵ nói: "đợi sau khi các người chết rồi tôi sẽ cho chôn cùng nhau! Thấy không, tôi là một người quá tốt rồi đấy!"
Cô ta đi về hướng Tống Tây Hoa, lại thêm một dao đâm vào bụng Tống Tây Hoa, sau đó nói với đám côn đồ rằng: "hãy trói anh ta luôn đi!"
Đám côn đồ làm theo yêu cầu, đem Tống Tây Hoa trói cho thật chặt trước mặt Tống Nhan.
324 "Con sắp xuất viện rồi, ăn tí thịt, cũng không sao đâu. " Tống Tây Hoa vừa nghe nói con trai muốn đi tìm Cố Lạp, bèn nhanh chóng nói giúp cậu bé.