Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng tử lạnh lùng và công chúa thất lạc

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 41
Chương mới nhất: Chương 41 The End
Cập nhật cuối: 9 năm trước
+Dương Triệu Vỹ : Hoàng tử hoàn hảo về mọi thứ (ngoại hình, cách ăn nói, học tập,. . . . . ), có thói ăn chơi, thay bồ như thay áo, thích chọc ghẹo người khác khiến cho người ta điên máu(tuy vậy các nàng vẫn rất mê).

Danh sách chương Hoàng tử lạnh lùng và công chúa thất lạc


Chương 1

1 Chap 1: (Chap này là quá khứ, lý do tại sao Linh là công chúa thất lạc !) (Câu truyện diễn ra từ 14 năm trước, khi Linh chỉ mới 3 tuổi) Ở một tòa lâu đài to lớn tọa lạc tại một vương quốc nhỏ có 2 ông vua và 2 hoàng hậu đang cười nói rất vui vẻ, gần đó có 2 đứa bé đang chơi đùa trên đồng cỏ: -Này!Cậu thấy đẹp không?-Linh chìa một bông hoa bồ công anh mà cô bé đã "nhẫn tâm" bứt ở đâu đó trong đồng cỏ.


Loading...

Chương 2

2 Chap 2: (Chap này mình sẽ kể theo lời của Linh, cho dễ miêu tả, diễn tả cảm xúc ý mà ^^!) -LINH ƠI! -Dạ con xuống ngay ạ! Xin tự giới thiệu với các bạn, mình tên là Hà Nhật Linh, năm nay mình 17 tuổi rồi nhé! Mình đang học tại một ngôi trưởng nhỏ gần nhà mình, nhưng đó chỉ có thể coi là quá khứ thì đúng hơn.


Chương 3

3 Chap 3: Mãi suy nghĩ về cái tên mà đáng ra mình không nên nghĩ về đó nên tôi đã chẳng nhận ra mặt tôi đang nhìn rất ư là ngu, rõ ràng là trông vừa ngu ngơ khờ khạo mà vừa nhìn đần đần, con Lam dùng cùi chỏ thúc thúc vào cái tay tôi dùng để chống cằm, nhưng đương nhiên tôi không biết, nó thọc luôn vào xương sườn, lúc này tôi mới giật mình la đau.


Chương 4

4 Chap 4: -Oa. . . -Tôi ngáp dài, hôm qua thức khuya quá mà! Mặc dù đã quen thức khuya nhưng không biết sao hôm nay tôi lại thấy mệt thế này. Chắc là do hôm qua thức tới tận gần 1h sáng.


Chương 5

5 Chap 5 "Nhờ" công của hắn mà tôi "được" nằm dài ở nhà cả tuần lễ vì cái chân đầy chỉ này mà vào trường có khi nó sẽ phải " mang vác" thêm nhiều chỉ hơn nữa.


Chương 6

6 Chap 6 Một ngày mới lại bắt đầu như thường lệ với những công việc : mở mắt ra, ngồi dậy, leo xuống giường, chả răng, rửa mặt, thay quần áo, chải tóc, phụ mẹ dọn hàng.


Chương 7

7 Chap 7 Cái tiếng la đau này sao mà nó kì kì, không giống cái tiếng la của tên Vỹ hồi sáng. Vậy là không phải hắn. Vậy là ai? Tôi liền mở mắt ra và nhìn tên đó.


Chương 8

8 Chap 8 Hết 2 tiết toán, nó hậm hực đi vào và : -Chát -Này, sao bạn tát tôi? -Mày còn hỏi tại sao hả? Tại mày mà tao bị đuổi ra ngoài -Tại tôi á? Không phải tại bạn la làng sao? -Chát-Nó lại tát tôi 1 cái nữa -Này! Quá đáng rồi đấy Không thèm nhịn nữa! Tôi đưa tay tát cho nó một cái như trời giáng làm nó ngã khụy xuống.


Chương 9

9 Chap 9 Ăn xong tôi ngồi nghe nhạc. Chắc nghe tới đây ai cũng nghĩ tôi nghe nhạc bằng điện thoại đi động hay ipod (mặc dù không biết ipod là gì nhưng cứ nói bừa) nhưng mà không phải, vì gia đình tôi nghèo thì lấy đâu ra những thứ xa xỉ mắc tiền đó? Tôi đang nghe nhạc từ cái quán cà phê kế bên nhà vọng qua.


Chương 10

10 Chap 10 Những tia nắng tinh nghịch len qua khe cửa, chiếu vào gương mặt đứa con gái đang nằm trên giường (tôi chứ ai), khẽ thở dài rồi mở mắt ra. Một ngày mới lại bắt đầu rồi.


Chương 11

11 Chap 11 Tôi lờ mở tỉnh dậy nhưng chưa mở mắt vì tôi cảm thấy mệt mỏi lắm, không sao mở mắt nổi -Linh ơi! Đừng chết mà, mau tỉnh dậy đi, anh thích em nhiều lắm! -CÁI GÌ THẾ NÀY?-Tôi thầm gào thét trong ý nghĩ Đó rõ ràng là giọng của tên Vỹ mà? Chắc không phải, chắc tôi đang mơ bậy bạ thôi.


Chương 12

12 Chap 12 Ra viện rồi. Giờ tôi có lẽ giống con búp bê của mọi người. Một con búp bê nhỏ bé, dễ dàng bị hư nếu như va chạm quá nhiều. Tôi đi đâu cũng có người lẽo đẻo theo sau, điển hình như tên Vỹ với con Lam, lúc nào cũng theo tôi.


Chương 13

13 Chap 13 Tôi nắm tay hắn và chạy thật nhanh, có lẽ tôi đang kéo hắn đi thì đúng hơn. Đến ngay cửa lớp thì tôi buông hắn ra -Có lẽ ban nãy anh chỉ đùa tôi cho vui nhĩ? -Đùa chuyện gì cơ? -Thì là chuyện anh yêu tôi, rồi chuyện anh muốn tôi làm bạn gái anh đó, chắc anh chỉ muốn đùa tôi thôi đúng không? -Anh không có đùa -Thế anh giỡn? -Không, tất cả là thật -Thế mà nãy tôi tưởng anh giỡn nên cũng giỡn theo, thôi suy nghĩ kĩ lại đi nhá, tôi với anh không hợp đâu, bye bye -Ơ.


Chương 14

14 Chap 14 Tôi không khóc. Tôi không ngất. Tôi không van đau. Vì sao? Có lẽ tôi đã chịu đựng quá nhiều nỗi đau thể xác mà người gây ra không ai khác là Ngọc Anh.


Chương 15

15 Chap 15 Tôi chẳng muốn ngủ nữa, một phần vì tôi ngủ nhiều rồi, một phần khác vì có một người đang ngồi đó nhìn tôi, đó là Duy. Tôi rất muốn hỏi rằng tôi đã ngủ bao lâu rồi, nhưng tôi không sao mở miệng nói được một lời nào.


Chương 16

16 Chap 16 Tôi lại tỉnh dậy sau 1 tuần bất tỉnh, nhờ Duy "báo cáo" nên tôi biết. Con Lam thì khóc ầm ỉ vì tôi vừa tỉnh dậy chưa biết tới 30 phút chưa đã ngủ tiếp 1 tuần.


Chương 17

17 Chap 17 Sau 1 tuần lễ nữa nằm dài trong bệnh viện để dưỡng sức thì cuối cùng tôi cũng đã được xuất viện rồi. Giờ tôi khỏe như trâu nhưng do nằm 1 chỗ lâu quá nên đâm ra đi nhiều cũng mệt, vào trường tôi toàn lôi hắn ra ghế đá rồi ngồi dựa vào vai hắn nghỉ cho khỏe, mặc cho dư luận xôn xao, bàn tán um xùm tôi cũng chỉ coi như gà gáy, chó sủa, không đáng cho tôi mở miệng ra nói.


Chương 18

18 Chap 18 Tôi mở to mắt nhìn kẻ đang đứng trên bục, hắn cũng nhìn tôi nhưng tôi nhìn hắn đầy ngạc nhiên, còn hắn nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến, đã vậy còn cười rất tươi nữa chứ.


Chương 19

19 Chap 19 Quá khứ của Linh và Nguyễn Năm đó Linh vừa tròn 7 tuổi, đang nhảy chân sáo trên đường thì nghe tiếng la hét : -Mày láo toét hả? Cái đôi giầy của ba tao mày đánh như thế này, có bóng lên tý nào không mà mày dám đòi tiền tao? -Dạ, như vậy là bóng rồi mà anh-Tiếng nói rung rung của ai đó Tiếng nói phát ra từ một con hẻm nhỏ gần chỗ Linh đang đứng, thế là vì tò mò, nó lập tức chạy lại, đứng nép ở một bên nhìn vào.


Chương 20

20 Chap 20 Tôi khóc không biết đã bao lâu rồi, chỉ biết giờ đây cánh tay tôi và mặt bàn đã đẫm nước mắt Cũng may đây là giờ ra chơi nên không ai ngồi trên lớp cả, mà thực ra tôi cũng không chú ý xung quanh cho lắm, cứ nằm khóc tỉnh bờ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nhận Biết Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 200



Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Nơi Nào Đông Ấm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Xuyên Qua Thành Mỹ Xà

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 76



Vĩnh Dạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 62


Oan Gia Ta Yêu Nàng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Vợ Yêu Của Ông Trùm Mafia

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50