21 Chap 21 Cái điều mà nó nói lúc ở dưới sân trường ngày hôm nọ không làm tôi nghĩ ngợi nhiều, chỉ có một ý nghĩ duy nhất : Nó nói giỡn Hôm nay con Lam bắt tôi đi chơi cùng nó.
22 Chap 22 Có lẽ truyện đã sắp đến hồi kết vì ý tưởng của mình không còn nhiều nữa ^_^! Không biết hôm nay tôi bị gì mà bỗng dưng thấy trời đẹp lạ thường.
23 Mọi người muốn Nhật Linh thành đôi với ai? 1. Dương Triệu Vỹ 2. Hoàng Minh Duy 3. Vũ Quốc Anh Mọi người góp ý nhé, mình sẽ theo ý kiến của mọi người mà viết tiếp ^_^! Triệu Vỹ Hôm nay sau khi đi học về, tôi tới bar để "thư giãn đầu óc".
24 Hjx, sao mà mình hay quên thía này. Lần trc là chap 23 mọi người nhé. Chắc một số bạn sẽ rất ghét cái kết buồn này, nhưng thực ra đó chưa phải là cái kết của câu truyện.
25 Chap 25 Tôi theo chân các cô người hầu tới nhà tắm. Tôi có thói quen gọi là phòng tắm chứ không phải nhà tắm vì đơn giản nó cũng chỉ là 1 căn phòng. Nhưng ở đây tôi đành chuyển chữ "phòng" sang chữ "nhà" vì căn bản trong nhà tắm có chia thành 3 phòng nhỏ nữa.
26 Chap 26 Minh Duy Tôi trở về Việt Nam sau hơn 1 năm du học. Và sự thật đau lòng là tôi không thể quên được em. Khi vừa về Việt Nam tôi đã nghe tin dữ : Em là nàng công chúa thất lạc 15 năm trước.
27 Chap 27 Sau khi tạm biệt Duy, tôi trở về căn phòng "nhỏ" của mình để làm vệ sinh cá nhân. Vừa bước ra khỏi nhà tắm thì tôi đã thấy Như và vài cô người hầu nữa đứng trong phòng mình, trên tay mỗi người bưng một cái khay đựng thức ăn.
28 Chap 28 -Mày câm mồm-Nó quát lớn-Tao không phải là hầu gái trong cái lâu đài nhà mày, thân phận thật của tao là con gái của ông chủ tập đoàn dầu mỏ lớn nhất VN.
29 Chap 29 Triệu Vỹ Tôi đang sống ở Anh. Mà nói sống cũng không đúng vì thật ra tôi đi du học. -Anh Vỹ, đi chơi không?-Ngọc Anh nói -Không, tôi muốn được yên tĩnh.
30 Chap 30 Phía xa xa, tôi thấy Duy đang rất hoảng loảng, mặt mũi xanh lè. -Em có sao không? Sao ngồi đây? Anh tưởng em phải nằm trong phòng bệnh chứ?-Duy chạy đến, lay lay tôi -Anh bị gì thế? Em tại sao lại phải nằm trong bệnh viện? Tôi cười cười.
31 Chap 31 Sau khoảng 15 phút. Người bác sĩ và các y tá bước ra từ căn phòng bệnh của Như. -Bạn ấy thế nào ạ?-Tôi hỏi vị bác sĩ -Tình trạng rất tốt, vài ngày nữa là có thể xuất viện -Cảm ơn bác sĩ-Duy nói Duy cứ cười cười, chắc là vui lắm, người đi ngang có lẽ tưởng Duy bị khùng.
32 Như và Duy trở thành một cặp nhưng liệu "tình yêu" này có bền bỉ? ~oOo~ Chap 32 Tuy tôi cảm thấy vui cho 2 người họ nhưng tận sâu trong thâm tâm tôi vẫn cảm thấy một cảm giác đau nhói.
33 Chap 33 Nhưng vừa nhích được một tý thì tôi cảm thấy mình bị kéo ngược về vị trí cũ. Tôi tức giận quay qua nhìn tên kia, nhưng vừa quay qua thì tên kia đã đặt một nụ hôn lên môi tôi.
34 Chap 34. . . và trước mặt tôi bây giờ chính là. . . -Nguyễn????? -Ừ! Lạ lắm sao? Quên anh mau thế em yêu?-Vừa nói Nguyễn vừa vòng tay qua khoát vai tôi.
35 Chap 35 -Oái. . . oái. . . bỏ ra, tránh ra-Tôi gào thét. Nguyễn bỏ ngoài tai sự phản đối kịch liệt của tôi. Nó thản nhiên ôm tôi vào lòng. Tôi dùng hết bình sinh để đẩy nó ra nhưng thất vọng ê chề, tôi càng đẩy, nó càng ôm tôi chặt hơn.
36 Chap 36 Đang cãi nhau với cô gái kia thì Nguyễn quay sang cãi nhau với "vật cản" khi nghe đến ba từ "vợ chưa cưới" -Này, anh đùa đấy à? Cô ấy là vợ chưa cưới của tôi mà -Đúng vậy, nhưng có lẽ chúng ta "lại" phải tranh giành một con người một lần nữa rồi.
37 Chap 37 Tình yêu em trao mãi không hề phai Mà vì con tim nhân gian mãi như đùa vui Tưởng rằng mây trôi vậy thôi cũng sẽ quay về Về lại bên em như ngày xưa anh hỡi Một ngày ta xa nhau mới biết yêu là Ngàn lần tim đau nhói nhưng sao vẫn chờ Lặng thầm một mình em đêm nay mưa nhiều Em nhớ anh (Muộn màng-Thủy Tiên) -LINHHHHHHHHHH!-Ai đó hét lớn.
38 Chap 38 Chúng tôi ngồi nói chuyện một lúc. Nói là chúng tôi cũng không đúng vì chỉ có Vỹ và Duy là huyên thuyên kể về chuyện họ đi du học. Nói một lúc càng không đúng vì chính xác là họ kể chuyện suốt hơn 1 tiếng đồng hồ.
39 Chap 39 Nguyễn dắt tôi vào phòng ngủ của tôi rồi chạy đi đâu đó. Sau 5 phút, nó quay lại với một cái hộp bằng kính trong suốt, có dán hình một dấu cộng màu đỏ.
40 Chap 40 Mặc dù không nhìn thấy gì hay nói đúng hơn là những gì mà tôi thấy chỉ là màu đen của bóng tối. Nhưng tôi lại nghe văng văng bên tai tiếng người trò chuyện : -Đồ tồi Vang lên cùng lúc với 2 từ "đồ tồi" là một tiếng "bốp".
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50