41 Sắc trời đã tối , mây đen nghìn nghịt che khuất ánh trăng trên bầu trời tạo thành một màu ảm đạm quang mang. Trăng mười lăm mười sáu cũng không phải rất đẹp sao? Như thế nào tới mười bảy mười tám liền biến thành cái dạng này.
42
Tiếng phụ nữ, có chút quen thuộc, nhưng hắn thật sự nghĩ không ra, hơn nữa rất rõ ràng, người kia cũng không muốn để hắn biết cô ta là ai, mới có thể giả bộ như vậy.
43 Trong lúc Viên Tử Hàm không biết làm sao, Thượng Quan Mộc rốt cuộc nhịn không được vẫn là xuất hiện , người này thiện lương thuần khiết như nước, đợi chút nữa, chắc chắn sẽ mềm lòng.
44 ” Không thể, chị không nghĩ là sẽ sai, chúng ta vẫn là yên lặng theo dõi diễn biến đi, nói không chừng bọn họ bây giờ cũng đã ầm ĩ đi “
Âu Tiểu Lan nghe xong lời an ủi của Giang Diễm Lệ, trong lòng vẫn là không vui.
45
” Ax, tôi nghĩ chưa ra , trước nhớ kỹ đi, chờ sau này nghĩ ra, tôi sẽ nói cho cậu biết “
Trong lòng đột nhiên trầm xuống, giống như bị cái gì đụng phải, có chút hơi đau.
46 Xoay người rất nhanh rời khỏi phòng Viên Tử Hàm, ở chỗ này hắn cảm thấy thật sự rất quyến luyến, nhưng vì sau này , hắn phải rời khỏi.
Trong một khắc Thượng Quan Mộc khép cửa phòng, người trên giường còn đang trong giấc mộng nhợt nhạt nhắc tới ra ba chữ, độ cung của khóe miệng cũng càng kéo càng lớn.
47 Thượng Quan Mộc cười cười, đưa tay ôm hai vai cậu. Viên Tử Hàm thân thể run lên, lập tức liền căm tức hắn vừa muốn phản bác, lại bị Thượng Quan Mộc đoạt trước:
” Cậu không phải muốn tôi giúp cậu đuổi Âu Tiểu Lan đi sao, vừa rồi còn nói sẽ phối hợp thật tốt, đây nhưng là cậu từ bỏ nha “
Thượng Quan Mộc đối với hai vai run rẩy của Viên Tử Hàm, cánh tay chậm rãi thu lại , nhưng vẫn rất cố gắng giúp Viên Tử Hàm để ý đến thế cục hiện tại.
48 Lo lắng của Thượng Quan Mộc là có lý do. Ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Âu Tiểu Lan, cô nàng đã muốn khôi phục bộ dáng bình thường, thấy cậu cùng Thượng Quan Mộc bên nhau, cũng không chấn kinh như trước kia.
49 Viên Tử Hàm tránh không thoát, trốn cũng không được, đầu lưỡi đã dần dần có chút tê dại , cuối cùng cũng chỉ có thể vươn đầu lưỡi cùng Thượng Quan Mộc ngăn lại, không cho nó tiến sâu vào.
50 Từ sau khi tan tầm, Viên Tử Hàm vẫn luôn là một bộ dạng tâm sự nặng nề nhìn Thượng Quan Mộc, muốn nói lại thôi.
Về tới nhà, Thượng Quan Mộc ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn Viên Tử Hàm đứng ở trước mặt, nhướng mày, đôi mắt giống như hai viên kim cương đen láy nhìn Viên Tử Hàm.
51 Trang chủ lập tức hiện ra, vừa thấy hình ảnh kia, Viên Tử Hàm trên mặt nhất thời đỏ bừng một mảnh. Ánh mắt kinh ngạc nhìn hai thân ảnh trên màn hình, hai người đàn ông đang ôm nhau, máu trong người nhất thời dâng lên.
52 Cả một buổi sáng, Viên Tử Hàm đều ngắm nhìn hắn. Thượng Quan Mộc mặc kệ ánh mắt của cậu là nghi hoặc, hay là phẫn hận, hắn chung quy vẫn thản nhiên, nhất nhất đem toàn bộ tiếp nhận.
53 Cả một buổi sáng, Viên Tử Hàm đều ngắm nhìn hắn. Thượng Quan Mộc mặc kệ ánh mắt của cậu là nghi hoặc, hay là phẫn hận, hắn chung quy vẫn thản nhiên, nhất nhất đem toàn bộ tiếp nhận.
54 ” Có chuyện gì, thì nói đi, tôi còn phải về nhà !”
Viên Tử Hàm ngữ khí có chút máy móc, xen lẫn một chút bi thương. An Nhã không chấp nhận mình, cô có người mình thích, cậu có thể chấp nhận.
55 ” Tại sao anh lại ở đây?”
“Cậu không biết tửu lượng của cậu kém tới trình độ nào sao ? Còn dám tới đây uống rượu như vậy, không muốn sống nữa à”
Quan trọng nhất là, người mời cậu uống rượu còn là Âu Tiểu Lan.
56 Trời biết, hắn lúc này có bao nhiêu khó chịu, cũng không thua gì Viên Tử Hàm. Viên Tử Hàm cũng không định dễ dàng buông hắn ra, một tay khác không ngừng vuốt ve khuôn ngực hắn, bụng dưới, chậm rãi cho đến…
Shit, đây thật muốn chết! Thượng Quan Mộc cũng không nhận mình là Liễu Hạ Huệ*, càng huống chi người trước mắt này còn là người hắn tâm tâm niệm niệm, chỗ nào chịu được cậu trêu chọc đây! Ngọn lửa dục vọng trong mắt càng tăng lên, thanh âm giễu cợt vù vù , vang vọng trong đầu Thượng Quan Mộc.
57 Nhớ lại chuyện tối qua, Viên Tử Hàm nghi hoặc , Âu Tiểu Lan đi đâu rồi , mình lại như thế nào về nhà đây, giương mắt đánh giá một chút bài trí trong phòng, không phải phòng của mình, trong lòng nghi ngờ càng sâu thêm một tầng.
58 Vì thế ngoan ngoãn nhận mệnh, khẽ tựa vào khuôn ngực ấm áp của Thượng Quan Mộc , cùng cước bộ hắn đi ra ngoài. Hai người thân mật đi xuống lầu, quản lý hôm qua thấy Thượng Quan Mộc, vội vàng ngoáy mông chạy tới.
59 Diệu Ký đầu tư vốn, tập đoàn Tề Thiên phụ trách xây dựng, một bên xuất tiền, một bên xuất lực. Thượng Quan Mộc tin tưởng, Lý Thiên Cương cũng có thể hiểu được cái công trình này đối với hai bên có tầm quan trọng như thế nào , hắn chỉ cần nhắc nhở một chút, y liền có thể hiểu.
60 “Umh” Viên Tử Hàm gật gật đầu, tiếp tục nói: “Cho nên trong lòng anh căn bản không cần phải … Vì chuyện ngày hôm qua mà cảm thấy có lỗi, cũng không cần phải … Làm ra những hành động như bây giờ ” Thượng Quan Mộc theo lời Viên Tử Hàm nói, sắc mặt càng lúc càng khó coi , ngữ khí lạnh như băng.