21 Thượng Quan Mộc cũng không bởi vì Viên Tử Hàm tránh né mà buông tha vấn đề này, cái này nói rất dễ nghe, bất quá nhưng làm cho Viên Tử Hàm cảm nhận được như là nửa thật nửa giả.
22 “Thượng Quan tổng giám, hôm nay thật sự là rất cảm ơn anh ”
“Cũng chẳng có gì, nếu không phải là Viên Tử Hàm, tôi hoàn toàn sẽ không xen vào việc của người khác ”
Thượng Quan Mộc lạnh giọng nói.
23 Âu Tiểu Lan ẩn tình nhìn xe Thượng Quan Mộc trước mắt biến mất trong bóng đêm mênh mông, ngay cả trái tim của cô tựa hồ cũng theo xe hắn cùng rời đi. Đứng một hồi lâu , thẳng đến khi tiếng Giang Diễm Lệ vang lên, mới khiến cô phục hồi lại tinh thần.
24 Chẳng hạn là đi gặp tình nhân chưa gặp mặt của mình ? Ánh mắt Viên Tử Hàm hoài nghi ở trên người hắn lưu chuyển tới tới lui lui , trừ lý do này ra, cậu thật sự nghĩ không ra được còn có lý do gì khác nữa , nếu không hắn như thế nào có thể cự tuyệt mang mình theo, nguyên lai là sợ mình phá rối chuyện tốt của hắn.
25 ” Xong rồi, chúng ta hai người bây giờ có thể bắt đầu nói chuyện “
Lý Thiên Cương mở miệng nói chuyện trước, ánh mắt đồng thời nhìn về phía Thượng Quan Mộc, lại nhìn thoáng qua Viên Tử Hàm bên cạnh.
26 ” Cậu có nguyện vọng gì không?”
Thượng Quan Mộc thấy mình nhắc nhở đã có hiệu quả, cũng không làm cậu ta thêm rối rắm. Mấy ngày nữa sẽ là sinh nhật cậu ta, không biết cậu ta có nguyện vọng gì hay không, trước tiên nên thăm dò một chút.
27
Ngày 15 tháng 7, chỉ còn cách hai ngày.
Viên Tử Hàm thật sự là người dễ dàng thỏa mãn, cư nhiên không có nguyện vọng gì nữa. Cùng cậu lần đầu tiên trải qua sinh nhật , hắn vẫn là rất chờ mong.
28 Thượng Quan Mộc không để ý phản kháng của Viên Tử Hàm, cúi đầu, đem đầu mình để sát vào ngực cậu. Viên Tử Hàm lúc này mới nhìn rõ thần sắc trên mặt hắn, không đùa giỡn, rất nghiêm túc, rất chăm chú, khi sườn mặt hắn dính sát vào trong ngực, cậu dừng lại động tác phản kháng.
29 ” Khá tốt đi ”
Viên Tử Hàm nửa thật nửa giả nói, cái này trả lời rất khó đúng trọng tâm, không nói tốt lắm cũng không nói không tốt.
Cậu ta lần này ngược lại thông minh.
30 Thượng Quan Mộc cầm menu đặt trên bàn chọn một mạch, không mảy may hỏi qua Viên Tử Hàm có đồng ý hay không, thậm chí ngay cả hỏi ý tứ của cậu cũng không có, hoàn toàn quên mất khẩu vị của cậu và hắn không giống nhau.
31 Thời gian đang bất tri bất giác trôi qua, cả buổi trưa, Thượng Quan Mộc cũng không xuất hiện qua trong tầm mắt Viên Tử Hàm. Trong nhà không có ai , cũng không biết hắn đang vội chuyện gì, đại khái là cùng chuyện buổi tối có liên quan đi.
32
Thượng Quan mỉm cười nói, nhưng không quên rót rượu vào ly của cậu. Viên Tử Hàm đã muốn say, tục ngữ nói ‘ Khi say thì thường nói thật ‘, hắn ngược lại muốn nghe thử, Viên Tử Hàm trong lòng thật sự đang nghĩ cái gì.
33 Thượng Quan Mộc nói chính xác. Nếu nói như thế, vậy hắn càng cần phải tìm hiểu suy nghĩ trong lòng của Viên Tử Hàm , tuy rằng hắn làm như vậy thật sự là không quang minh chút nào.
34 ” Chị Nhã Nhã , chị họ “
Âu Tiểu Lan bị lời nói của Thượng Quan Mộc làm cho kích động, một câu cũng không thể phản bác. Cắn chặt đôi môi đỏ mọng, đem ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Giang Diễm Lệ cùng An Nhã đứng ở phía sau.
35 Thượng Quan Mộc cười đến càng thêm thâm trầm, bọn họ sau khi nghe xong đáp án của mình, sẽ là dạng biểu tình gì nhỉ? Thượng Quan Mộc thực chờ mong, đó nhất định sẽ rất phấn khích đi.
36
Thượng Quan Mộc ôm Viên Tử Hàm thần chí không rõ, lái xe về nhà.
Vừa đến nhà, đem Viên Tử Hàm ngồi ở ghế sau ôm hướng lầu hai—— nhắm phòng của mình đi đến.
37 Dựa theo tính tình của cậu, thì không phải là như vậy.
Trong lúc Thượng Quan Mộc thay quần áo, Viên Tử Hàm vẫn là nhịn không được liếc trộm ngắm vài lần, lúc này nhìn hắn, ánh mắt nhìn đến rất buồn cười, trên mặt càng đỏ hơn.
38 Thượng Quan Thần là ai chứ, hắn hoàn toàn không thèm nhìn đến khuôn mặt đen xì của Thượng Quan Mộc, tiếp tục nói:
“Tới thời kỳ mãn kinh rồi “
Thượng Quan Mộc cũng biết công phu mồm mép của Thượng Quan Thần, nên không hy vọng từ miệng hắn có thể phun ra lời gì hay ho, không để ý tới hắn, tiếp tục lái xe.
39
“Hắn làm sao có thể là người như thế ?”
Viên Tử Hàm nhìn qua thực tham lam, nhưng cũng chỉ là đối với tiền tài và địa vị của mình mà thôi. Hơn nữa, mình đối với cậu ta cũng coi như là cẩn thận chu đáo , còn cậu ta đối với mình, có thể quan tâm, có thể vui đùa ầm ĩ, có thể thích, nhưng là không thể chấp nhận yêu hắn.
40
Như vậy không đếm xỉa mình, mình trêu chọc khiến cậu ta phiền muộn như vậy. Nên Viên Tử Hàm buồn rầu mới ngồi quay lưng về phía mình.
Dáng người cao ngất, sườn mặt lạnh lùng, dung mạo tuyệt vời.