81 - Ngươi chán sống đến độ dám uy hiếp Long Đế à?- Ngũ Long Sứ. . . dừng lại! Nếu cô còn bước tới gần, tôi sẽ bắn thằng nhóc này. Cậu cảm thấy mình bị xúc phạm.
82 Nếu chết là cách giải quyết tốt nhất thì người ta có nên chết không? Chết cũng được. Nhưng phải chết làm sao cho có ý nghĩa. Khi tình yêu không được đáp trả, cách chết ý nghĩ duy nhất là hy sinh vì người mà mình yêu thương, chỉ có như vậy, vì trí của mình ở trong lòng người ấy mới vĩnh viễn được trường tồn, và cũng làm cho người ấy mãi mãi nghĩ đến mình.
83 "Pang!" - Cô gái nhìu mày. Matsuki ngỡ ngàng nhìn cô gái. - Mi. . . Minako? Tại sao?- Anh ngây thơ quá, Mtsuki! Tôi không phải là bị họ bắt cóc, mà tôi chính là người của Thần Long Đảng.
84 - Tôi chưa sẵn sàng để gặp công chúa lúc này, thế thôi. - Nhưng ngài đang làm cho các bạn của ngài lo lắng đấy. - Vậy phải phiền cô nhắn với họ là tôi vẫn bình yên.
85 "Minako! Là em phải không Minako?""Anh đã biết quá nhiều thứ. . . anh phải chết thôi, Matsuki yêu dấu. ""ĐOÀNG!"Matsuki giật mình tỉnh giấc. Hắn bất chợt nhận ra tất cả những gì vừa xảy ra vừa rồi chỉ là một giấc mơ.
86 Hắn cười, đỡ hơn lúc đầu một chút. Cậu nói đúng. Trình độ của hắn làm sao có thể bắt cậu làm con tin được chứ, chỉ có cậu tự nguyện đi theo hắn thôi. Mặc dù hắn không biết cậu làm thế là để làm gì, nhưng hắn tự thấy bản thân mang ơn cậu rất nhiều, hắn cũng nên trả cậu về chỗ cũ chứ.
87 "Được. . . vậy tôi sẽ về. "Khuôn mặt đượm buồn của cậu bất chợt hiện liên khi Matsuki vừa chạm tay vào tách cafe cậu uống ban sáng. Từ khi cậu rời khỏi đây tới giờ, hắn đã không làm gì tách cafe ấy hết.
88 - Anh đã ở đây rồi. Em chờ anh từ rất lâu, anh biết không?Công Chúa kề môi sát tai cậu và thì thầm vào đó :- Vì định mệnh đã định sẵn, hai chúng ta phải ở cạnh bên nhau.
89 Một ngày, một ngày, rồi một ngày nữa trôi qua. Cứ như thế, thời gian lặng lẽ đi qua nơi này, cho người ta một cảm giác cô đơn đáng sợ. Ánh nắng mới hiền hòa làm sao.
90 Cậu đứng đó. Câu nói này đã được nói bởi một người. Nó làm tim cậu nhói đau. - Làm ơn. . . cậu có thể vì tôi mà đừng chết, có được không?"Anh Yêu em"Bàn tay đầy máu chạm vào mặt cậu.
91 "BẰNG!" - Cậu đứng lặng người. Matsuki từ từ rời khỏi cái xác còn ấm của cô người yêu phản bội định đâm mình :- Anh không mang em đi theo được, cho nên thay vì để họ giết, em hãy cứ chết trong vòng tay của anh, như vậy không hay hơn à?Cậu đứng thật lâu để nhìn cảnh tượng mà cậu vừa chứng kiến.
92 Lúc cậu biết chính xác chuyện gì đang xãy ra cũng là lúc cậu không thể làm gì được. Matsuki, hắn đang đứng bên cửa sổ, quay lưng về phía cậu. Cậu đã lầm khi tin tưởng hắn, một người mang khuôn mặt của Tô Gia Thành.
93 Cô gái dừng lại và ngước nhìn lên. - Cô có hai lựa chọn, một lại tự động quy ẩn và giao lại toàn bộ Thần Long Đảng cho tôi, hai là nhặt xác người anh trai yêu quý này.
94 Mât trời đã ở trên tầng cao nhất, nửa ngày đã trôi qua, và một chút nữa thôi, khi mở đôi mắt nặng nề này ra, con người ta sẽ không còn nhìn thấy ánh sáng ban ngày nữa.
95 Cậu không dám nghĩ. Đơn giản vì cậu sợ cô gái này, người em song sinh của cậu sẽ biết được ý định thực sự của cậu. - Anh có hai lựa chọn. Một là theo sắp đặt của định mệnh.
96 Chiếc chuông gió khẽ đu mình trên cao bên khung cửa sổ, tạo nên một âm thanh dễ chịu, hoàn toàn trái ngược với bầy Quạ Đen đang lờn vờn trước cửa chờ đón linh hồn của một kẻ xấu số.
97 - Coi chừng! - Hoàng Long hét lên, cùng lúc đó xô Quốc Chi ra xa. Năng lực của Quỷ Dữ. . . Tất cả đều phải chết!Hoàng Long giơ súng lên. Bắn đi!- Đừng!- Ngốc! Nếu chúng ta không giết cô ta, người chết sẽ là chúng ta đó.
98 - Anh biết cậu ấy ở đâu à?- Không! Nhưng tôi sẽ đi từng nơi, tìm từng góc. - Vậy mất khoảng bao lâu?- Không biết. . . có lẽ là 10 năm, hoặc 20 năm không chừng.