41 Cậu chớp mắt nhìn anh :- Có thế thôi phải không? Anh nói xong rồi, bây giờ để tôi đi được chứ?Anh nhìn cậu bằng đôi mắt đượm buồn pha chút trìu mến. - Tại sao cậu lại có thể tỏ ra thản nhiên như thế trước tình cảm của tôi?- Vậy anh bảo tôi phải làm gì đây, thưa thất giáo đầu? Với tôi thì mọi cái đã chấm dứt, tôi không muốn nhớ lại những chuyện đó nữa.
42 "KENG!" - Con dao rơi xuống đất. Anh gục mặt vào vai cậu. Anh đang khóc. Những giọt nước mắt đang làm vai cậu nóng lên. Cậu và anh cùng khóc. Anh ngước mặt lên nhìn cậu.
43 "CẠCH" - Bóng người đáp xuống đất rất nhẹ nhàng. - Vào được tới đây mà không bị phát hiện, cậu cũng không phải tay vừa nhỉ!Bóng người giật mình, đắng sau lưng là hai người không biết xuất hiện tự lúc nào.
44 - Hai thằng nhóc, một đứa dùng con thoi, một đứa dùng dao mổ. Anh giật mình. Dùng dao mổ à? Chỉ có thể là cậu. - Dù sao thì tôi sẽ không để cho chuyện này qua dễ dàng đâu.
45 Cậu đang dạo bước trên con đường vắng đầy Tuyết. Cậu đang định đi đâu? Chính cậu cũng không biết. Cậu cứ lặng lẽ bước đi. Cậu đang nghĩ về anh và chuyện tối qua.
46 - Ưm. . . . . Hắn đứng lên, quăng mạnh chiếc áo khoát qua một bên, khắn gần như không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi nữa. Hắn muốn bắt đầu ngay khi cậu có dấu hiệu tỉnh giấc.
47 - Hừ, đứa bào lại tới phá rối ta nữa?"BỤP!" - Hắn ngã xuống đất với một vết đạn trên trán. Gia Thành cùng đám thuộc hạ bước vào. - Súng giảm thanh có hiệu quả chứ! Rất êm.
48 Những giọt nước mắt mà cậu cố kìm nén một cách vô vọng đã tràn ra. Cậu đang khóc tren vai anh. - Đừng khóc. . . . tôi không muốn cậu phải khóc nữa. À, cậu thích nhà ờ biển hay trên thảo nguyên? Ở biển thì chúng ta có thể ngày ngày cùng ngắm mặt triời mọc và lặn, còn nếu trên thảo nguyên, chúng ta sẽ cío thể cưỡi ngựa cùng nhau mlỗi buổi sáng.
49 " Đoàng "- Cậu giật mình rời khỏi vòng tay của anh. Phát súng vừa rồi suất phát từ anh. Anh kéo tay cậu sang một bên :- Chúng ta đang bị bao vây !!!Thật vậy, có hơn chục người xuất hiện từ mọi phía mà cả hai có thể chạy thoát.
50 - Tùy cậu nhóc !! Cứ ở đó một lúc nhé !!!Cậu rời khỏi chạy đi thật nhanh tìm anh , để lại sau lưng tiếng la hét chửi rủa của Hạ Nguyên. Trong khi đó thì ở một nơi khác.
51 - Tại sao ?? Anh làm mọi chuyện chỉ vì muốn tôi chết thôi sao ??- Đúng vậy !! Tất cả dành cho Ngọc Lâm- Nhưng người cậu ấy yêu là tôi. - Nó chưa bảo là chọn cậu !! Trước khi Ngọc Lâm làm một sự lựa chọn , cậu nghĩ tôi sẽ để yên cho cậu sống à ??- Được.
52 Không phải !! Người anh không hề bỏ rơi em trai mình !! - Gia Thành đột ngột hét lên - Đúng vậy. . . Người anh đi loanh quanh khắp nơi , cầu xin sự bố thí của tất cả mọi người.
53 Cậu xoay người nhìn ra sau. - Anh thôi thế nào rồi ??- Khoẻ ! Cậu nghi ngờ tài năng của tôi sao ?- Không. . . Cám ơn đã cứu anh tôi. Cô là Quất Chi , giáo đầu thứ 10 của Thanh Long Đảng phải không ?? Hoàng Long đã kể cho tôi nghe về cô.
54 - Không. . . nhưng tâm hồn sẽ nhẹ nhõm một chút. Đợi thêm vài năm nữa , lúc yêu thật sự một người nào đó , cậu sẽ hành động như tôi bây giờ vậy. Nó cúi mặt.
55 Ma Cao. . . . . Nó nhìn ra bên ngoài cửa sổ ngay sau khi gió thô bạo đập mạnh tấm kính cửa sổ váo tường. Mưa nhanh chóng ghé qua chỉ chưa đầy một phút sau đó.
56 Nó đứng dậy bỏ vào phóng. Lúc này, bất cứ ai chịu để cho nó yên là nó đã rất biết ơn rồi. . . . Nó thấy người nóng bừng bừng. Nó quên bật máy điều hòa à?- Anh bị sốt rồi.
57 Đôi mắt nó mở to hết cỡ khi thằng nhóc Hạ Nguyên hôn lên môi nó. Cảm giác nhột nhạt làm nó rùng mình. Cổ họng nó nghẹn đắng. Nó cũng từng cảm thấy như thế.
58 - Gì vậy? Muốn giết tôi sao?Hạ nguyên cho tay lên trán nó :- Hết sốt rồi! Thuốc cũng hết công dụng. Nó kề sát lưỡi dao vào cổ thằng nhóc. - Làm thiệt ah?Thằng nhóc cười, rồi tỉnh như không :- Giết đi!Nó nhíu mày.
59 Hong Kong. . . . . - Ngọc Lâm. . . . bữa tối xong rồi. Cậu có muốn ăn chút gì không?Im lặng kéo dài. Không có tiếng trả lời, căn phòng cũng lạnh lẽo vì bóng tối.
60 - Sao? Tôi chỉ nói lên sự thật thôi mà. Muốn giết tôi à? Anh không muốn nhìn nhận sự thật sao? Anh và Tô Ngọc Lâm, hai người thật ra chỉ biết nghĩ tới bản thân mình mà chưa bao giờ biết quan tâm tới người khác.