1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Tuất có một sở thích.
2
Thẩm Tuất đặt tên nhân vật thành Đả tương du là một chuyện, nhưng bị người ta gọi thành “đại tương du” thì lại là chuyện khác.
Từ khi thành Thiên vương, chưa có ai gọi anh như thế.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay lúc tất cả thành viên Đại Hoàng phong đang online giật mình bởi hành động của Tôi đến đả tương du, Lạc Thần cũng có suy nghĩ riêng.
4 Acc Dương Quang Đường là bạo lực pháp sư của Vân Lộc Tiên cư, mọi khi nếu đánh du kích một mình chỉ cần ném cái thiên phạt ra liền miểu sát hết người phe đối địch nhưng người hiểu rõ chiến trường cũng biết, quần miểu* của bạo lực pháp sư tuy tốt song lại có một nhược điểm cực kì trí mạng.
5 Lạc Thần nghĩ Đại tương du rất lợi hại, nhưng mà cậu chưa từng nghĩ đối phương lại trâu bò đến vậy. Cái danh hiệu lấp lánh hiện đang treo trên đỉnh đầu Đại tương du – nhờ liên tục giết mười người mà có – quả thực là thọc mù cặp mắt chó hợp kim của Lạc Thần, khiến cậu nhóc hoàn toàn không phân nổi phương hướng.
6 Gió thổi sóng gợn – người này ở sever Lạc Thần đang chơi cũng được coi như một nhân vật thần cấp, chỉ cần mở bảng xếp hạng trang bị ra liền có thể thấy được tên Gió thổi sóng gợn an vị tại top.
7 Gió thổi sóng gợn phát hết cái thiên hạ này đến thiên hạ khác, câu nói rõ ràng chỉ cần phun một tràng cũng xong ấy vậy mà cố tình bị người này cắt ra thành từng đoạn phát lên, nom muốn bao nhiêu phiến tình liền có bấy nhiêu.
8
Làm việc thiện, nghĩa khí
Lời Đại tương du nói cũng bệ vệ hệt như con thú anh đang cưỡi vậy, ngay khi câu “Thủy triều lặng gió bây giờ đã là người của Đại tương du tôi rồi” vang vọng, trên kênh Thiên hạ cũng đã ồn ào một mảnh.
9 Ban đầu Lạc Thần chỉ tính toán tìm cơ hội quen thân với Đại tương du, sau đó cố gắng đào tạo rèn luyện cái anh chàng Đại tương du nhìn qua vừa mềm mại vừa đáng yêu này thành đại thần chủ lực của Đại Hoàng Phong.
10
Thẩm Tuất sắp đến chỗ cậu tổ chức kí tên!
Lạc Thần đang buồn chán xếp hàng chợt giật mình nghe tin. Phải nói nơi cậu đang học được coi như khu giáo dục cấp cao của tỉnh thị, trong khu toàn bộ là các trường đại học, học viện cao cấp, công nghiệp, điện tử, sư phạm, công thương, kinh tế,… Đi trên đường không bắt gặp sinh viên thì cũng là nghiên cứu sinh, người người đều trẻ tuổi, hào hoa phong nhã nổi danh là khu tập trung thanh niên của toàn thành phố B.
11
Đại tương du lại làm gì rồi?!
Nhìn tin nhắn của Gió thổi sóng gợn, Lạc Thần đầu tiên là nghĩ xem cái vị đại thần siêu ngầu kia liệu có chạy đi làm điều gì tàn ác đến thương thiên hại lý không, dù sao cái tên Tôi đến để đả tương du này cậu cũng mới làm quen không bao lâu, nhân tố ổn định là bao nhiêu chưa rõ, cũng không biết tính cách ra sao, sở thích cá nhân là thế nào,… Cái duy nhất có thể xác định là: hành vi ứng xử của vị đại thần này có chút kì quặc, không chỉ đầy đủ năng lực để gây chuyện thị phi thôi mà cái bản lĩnh gây chuyện của anh ta cũng nằm vào hạng nhất.
12
Ông chủ…
Ông chủ!
Lạc Thần cảm thấy mình nhìn đến chữ gì là lạ liền chấn động, ngay sau đó liền gõ ra câu tiếp theo.
“Anh không phải chính chủ?” Lạc Thần hỏi trong kênh bạn tốt.
13 Làm nhiệm vụ giao hồi linh đan cần tổ đội đủ năm người mới nhân đôi kinh nghiệm. Tuy nhiên loại này ăn vào một tổ 100 cái cũng đều là tiền nên Lạc Thần cũng không có thói quen mỗi ngày đi giao hồi linh đan, hiện tại mở túi ra nhìn một chút vừa lúc thấy mình tích cóp cũng được hai, ba tổ liền đồng ý yêu cầu của cậu luyện thay.
14 Tiểu Long Nhân thực buồn bực, tuy rằng rất muốn nhắc Tiểu Diệp tử ngoan nào chăm sóc cây máu đang ngày một tụt xuống của cậu, nhưng nhìn tình trạng chiến đấu kịch liệt lúc này lại bận không rút tay đánh chữ kịp.
15 Lạc Thần đứng từ lúc trời mờ sáng mái đến khi ông mặt trời đỏ rực treo trên đỉnh đầu. Những ngày cuối thu đầu đông tuy cũng không độc ác như lúc trời hè, nhưng giữa hoàn cảnh đông đúc lộn xộn như hôm nay lại có vẻ càng thêm khô nóng, Lạc Thần chỉ cảm thấy mớ noron thần kinh của mình cứ như sắp đứt đoạn hết đến nơi rồi mà vẫn chẳng thấy được bóng dáng Tuất Thẩm Thiên vương Thẩm ở đâu cả.
16 Vô thức đi ra ngoài cũng đã đến buổi chiều. Lạc Thần chọn đại một tiệm cơm để an ủi cái bụng đói đến xẹp lép của mình, mới chen lên xe bus về kí túc xá.
17
Thẩm Tuất cảm thấy mình trăm bận ngàn rộn như vậy còn cố gắng rút thời gian ra chơi trò chơi thật là không dễ dàng.
Đòi chết đòi sống mới lừa được đại diện Lý Văn Bác mang máy tính cài sẵn trò chơi đến tay, tổ chức kí tặng ở thành phố B xong cuối cùng cũng được chút thời gian rảnh rỗi, Thẩm Tuất mới thả lỏng mà chạy lên trò chơi, vốn tưởng sẽ được vui vẻ xem náo nhiệt, không ngờ mới vừa online liền thấy người nào đó gửi một mớ tin nhắn trên kênh thế lực.
18
Cậu trợ lý sửng sốt xong liền không biết nói sao.
Nhân duyên của Thẩm Tuất trong giới luôn rất tốt, nhưng không có nghĩa là tính cách của anh sẽ rộng lượng bao dung.
19 Cái notebook này của Thẩm Thiên Vương là dùng để chơi game kiêm làm việc, về phần giữa chơi game với làm việc cái nào quan trọng hơn chỉ sợ chỉ có lòng Thẩm Thiên vương mới biết, người ngoài chưa chắc rõ ràng.
20
Có album chữ ký của Thẩm Thiên Vương làm mồi, nếu nói Lạc Thần không động lòng là giả.
“Làm sao tôi gửi tiền lại cho anh được?” Không trả lời trực tiếp câu hỏi của Đại tương du, chuyện đầu tiên Lạc Thần nghĩ đến là vấn đề này.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 16