21
Từ sau đêm đó, ngày nào Liễm Quân cũng cầu mong Tề Lam nhanh chóng tỉnh lại.
Cũng may là có nội lực của Trần Tam tương trợ, kết hợp với dùng ngân châm, nên độc tính trong cơ thể Tề Lam đã được giải gần hết.
22 Tối đến, trong viện không có thị nữ hầu hạ. Lúc Liễm Quân đến trước phòng Liễu Mộng Dĩ, cửa vẫn đóng chặt như cũ, hắn gõ hai tiếng, bên trong không hề có chút động tĩnh.
23 Đêm trước khi xuất phát, Tử Mâu cố ý dặn đầu bếp chuẩn bị thêm rượu và thức ăn, trong đại đường chỉ để lại Tiểu Thu hầu hạ. Vốn dĩ đang ăn cơm, không một ai đề cập đến chuyện ngày mai, cho đến khi Tiểu Thu nghẹn ngào cầu khẩn, “Công tử, xin ngài hãy dẫn ta đi cùng.
24 Thoáng cái mà ba tháng đã trôi qua, Bồng Lai đảo vẫn yên tĩnh và quạnh quẽ như vậy. Lan Tự đứng ở đại điện tối cao trên đỉnh Linh Sơn, nhìn đệ tử đang quỳ phía dưới.
25
Sau khi thoái ẩn, Liễu Mộng Dĩ và Liễm Quân đã quyết định dừng chân ở Miêu gia thôn thuộc ngoại ô của Dĩnh thành.
Ngân lượng mang theo từ Bồng Lai đảo vừa đủ mua một căn nhà, vì nằm sâu trong thôn nên yên tĩnh vô cùng.
26 Câu chuyện được lấy bối cảnh vào thời nhà Đường. Lúc bấy giờ, Thanh Hà quán là nam kỹ viện nổi danh nhất Yến Đô. Liễm Quân vốn là tiểu quan hạng nhất của Thanh Hà quán, vì giúp Tô Tử Tịch chạy trốn mà bị người hãm hại, dung mạo bị hủy, vị trí đầu bảng cũng bị đối thủ Dao Trì chiếm lấy.