181 Câu hỏi của bạch y khiến cho Nguyên Chương cùng Hoa Vinh như bừng tỉnh, bốn mắt len lén liếc nhìn nhau, mang theo cả chút kinh dị. Liễu Lan và Gia Trinh thận trọng bước tới, hai nàng khẽ nâng Nguyên Chương ngồi lại lên Long ỷ, lại cố ý giúp hắn chỉnh trang lại y phục, che giấu chuyện xấu hổ kia.
182 Nàng lập tức mặt càng thêm đỏ ửng, lùi lại lắc đầu nguầy nguậy. Minh Tiến khẽ cười, xoay người lại, tay nâng chén trà đưa lên miệng. Ánh mắt vẫn đầy ý cười đùa hướng tới.
183 Hắn liếc nhanh sang Tiểu Sương, hy vọng có thể nhận ra được nét gì đó từ khuôn mặt nàng. Nhưng rồi hắn lại thất vọng, trên mặt Tiểu Sương lúc này là sự tò mò cùng hiếu kì lộ rõ hơn cả hắn.
184 Hiểu Vân Trấn, Minh Gia Trang. Thiên Sinh Nhã cung tay hướng Đào Nhược Hồng mà bái lễ, sau đó vội vàng rời đi ngay không chút chậm chạp. Đào Nhược Hồng chờ cho y đi khuất hẳn, bà mới khẽ gật đầu mà bước vào nội trang.
185 Bạch y Hồ nữ khẽ cười mà nói, lời này rời miệng khiến cả hai người kia đỏ mặt nhìn nhau, bối rối không biết đáp sao. Minh Tiến khẽ hít vào một hơi, trấn tĩnh ngước lên nhìn tới nữ Hồ mà đáp.
186 Linh Sơn thành, trên những bức tường đá cao, từng tốp lính tuần tra đi dọc theo đoạn trường thành dài. Cứ cách một quãng lại xuất hiện một chậu lửa lớn, cháy sáng rần rật chiếu tỏ xung quanh.
187 Linh Sơn thành, từ sáng sớm đã tấp nập người tiến nhập. Hoàng thành hôm nay mở cổng sớm hơn thường lệ tới cả giờ. Trên những bức tường thành, những lá cờ thêu hình Cửu Vỹ Hồ đã được tháo xuống, thay vào đó là những là cờ trắng lớn.
188 Cổng thành chợt vang lên chín tiếng trống lớn, lập tức mọi người đều im lặng, mắt đổ dồn cả về phía cánh cổng Vương thành đang được đẩy ra. Sau chín tiếng trống lớn ấy, không ai bảo ai đều phủ phục xuống, cúi đầu kính cẩn.
189 Trong khu rừng hậu viện Kim gia, từ trong giếng đột nhiên bay lên một đạo trắng sáng. Đạo trắng sáng ấy nhanh tróng rũ mình khiến nước văng tung tóe cả một khu đất.
190 - Không có!- Không có đâu, Kim tộc trưởng!- Bên này cũng không có, tộc trưởng…!Hắn, Tiểu Sương cùng Bình Lam lần lượt lên tiếng. Kim Xuân cau mày không nói gì, bà ta khẽ đưa móng tay lên miệng cắn.
191 -Im miệng, ngươi đã muốn hỏi cho rõ, ta cũng sẽ không hề giấu diếm ngươi điều gì nữa. Xưa tới nay, ta với ngươi là tỷ muội song sinh, tính cách không khác gì nhau, đến ngay cả ý thích cũng tương đồng.
192 Mọi việc đã hết, nhưng lam cầu vẫn kiên trì thủ hộ thêm một hồi lâu mới chịu tan biến, Thiết Huyết mất đi chân lực rơi xuống nền đá. Kim Xuân cùng Bình Lam lao vội tới, chỉ thấy Tiểu Bạch Hồ nọ là một Tứ Vỹ Hồ, nó đang ngáp ra vẻ rất mệt mỏi.
193 Nơi Tiểu đình, hắn ngồi đó, ánh mắt hướng tới mặt trăng tròn xoe như tấm gương bạc mà ngắm nghía tới xuất thần. Trong lòng hắn nổi lên những xúc cảm kì lạ, hắn lục tìm trong trí nhớ, cố gắng tìm lấy một khúc Tiêu phổ phù hợp.
194 Không để hắn đáp, nàng ta đã chủ động đẩy hắn tiến vào. Minh Tiến lúc này mới thanh tỉnh, chỉ cười nhẹ, hắn an toàn vượt cửa soát vé mà vào trong. Vào tới nơi, hắn có chút cảm thấy hoa mắt.
195 Nhưng nàng bỗng im bặt, tất cả quan khách cũng im bặt khi nắm tay phải bạch y mở ra. Trên đó chẳng phải đoản kiếm, phi tiêu hay tụ tiễn, trùng độc. Trên đó, chỉ có một chiếc vòng ngọc, một chiếc vòng hồng ngọc.
196 - Công tử, người tỉnh lại rồi!Một giọng nam nhân già nua vui vẻ cất lên khiến hắn ngẩn người, mọi hình ảnh trước mắt hắn lúc này mờ mờ ảo ảo như trong mộng.
197 Trước Thanh Long tự trước nay đều để một cái đỉnh đồng lớn cho khách vãn tự thắp hương, nhưng khi Long Nữ tiếp nhận thì nàng lại thay nó bằng một cái đỉnh đá lớn, bên trong chứa đầy thứ nước có màu xanh ngọc.
198 Hắn gượng đứng lên, ho khan vài tiếng rồi tìm chỗ phơi đồ. Hắn vừa cười vừa lẩm nhẩm một mình, đi vòng ra phía bên đống củi. Tìm vài thanh tre khô để hong quần áo, hắn cẩn thận xếp đồ lên giá tre rồi mới quay vào.
199 Thiếu nữ bạch y khẽ gật đầu, thiếu nữ lam y thì chỉ cười mà nhìn tới. Thông Bác vui vẻ, tay giơ lên ba bốn con thỏ rừng, y nói. - Được rồi, cả hai cô nương xin nán lại đây một chút, lát ta mời hai vị cùng thưởng thức món thỏ đặc biệt của ta!Y vui mừng như vậy bởi lần này vào rừng, vô tình tìm được một vài gốc thảo dược hiếm, nếu đem bán cũng được vài trăm linh thạch.
200 Về phần chữ viết của bạch y, người Phàm Thành đương nhiên không khỏi ngạc nhiên bởi cách viết nọ vô cùng giống với thông cáo của ba đại tộc. Thêm nữa, nét chữ dường như có nhiều đường nét thừa hơn khiến họ càng thêm nghi hoặc.