21 "Xì" đầu dây lại truyền đến tiếng cười. Ta nhịn không nổi, ở trong lòng mắng một câu, loại người gì thế không biết! Đến lúc này còn có thể cười được, trước sau người gặp chuyện vẫn là ta, hắn đương nhiên không có chút áp lực tâm lý.
22 Lòng ta tự nhiên đối với y rất ôn nhu, thái độ không có cứng cũng không quá mềm: "Cậu trước tiên lo việc tốt nghiệp đi. Xem xem hôm nay là ngày nào, cậu còn có thời gian rỗi tìm cô bé ngoại quốc nào đó, cả ngày dông dài với tôi, tôi đoán nhất định là cậu đã được phê chuẩn rồi.
23 Hắn vươn tay cho ta xem những ngón tay bị dính thuốc màu. "Tôi đi rửa tay trước đã. Mặt nạ này làm rất mắc công, thẳng đến hôm nay mới hoàn thành. "
"Thật sự rất đẹp.
24 "Phụt. " Khương Vũ Bạch phát ra thanh âm giống như đang phải nhịn cười rất vất vả. Ta nghiêng mặt nhìn hắn, hắn rõ ràng là đang cười. "Em là có ý gì. "
Ta cứng họng, thầm nghĩ, mi rõ ràng đang sảng khoái đến chết, bị các thiếu nữ xinh đẹp vây quanh nửa ngày như vậy, đương nhiên phải rất cao hứng rồi.
25 *theo như baidu nó là tên một phần mềm trên nền tảng Android, dùng âm nhạc để tạo trải nghiệm tốt hơn cho hành khách trên xe, tùy từng cung đường địa điểm mà nó tự chỉnh nhạc cho phù hợp với tâm trạng:vvv.
26 Tha Bả Ti Nhi thu liễm sắc mặt cợt nhả, nghiêm túc nói: "Cái tin xấu này thực sự rất xấu luôn. Mary nói cho tôi biết, ký túc xá của các cậu bị trộm đột nhập.
27 Tới khách sạn Hilton, ta ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao chọc trời, nghĩ thầm ở Boston nhiều năm như vậy cũng chưa tới được một lần, không nghĩ lần này đi cùng Tha Bả Ti Nhi lại phá vỡ quy tắc tiết kiệm của chính mình.
28 "Quả thực rất đẹp trai. Thật không nghĩ bạn trai Mạnh Tử lại soái đến như vậy. Mặt nạ kia cực kỳ ngầu nha!" Mary nhìn mặt nạ, "Có thể cho tôi mượn mang một chút không?"
Những lời này hiển nhiên chạm vào điểm mấu chốt của Khương Vũ Bạch, sắc mặt của hắn lập tức thay đổi.
29 Nhưng mà. . . . . . Ta không thể không nói, bản thân dây dưa trong loại quan hệ nguy hiểm này lại cảm giác được rất nhiều điểm dị thường. Tỷ như, có đôi khi hắn rõ ràng có thể ngụy trang rất tốt nhưng lại không có vẻ như đang diễn.
30 "Tôi phát điên mất! Quả thực là nữ thần trong lòng tôi a. Cậu nói xem nàng là người nước nào? Tâm tình tôi thật ngứa ngáy khó chịu. Ước gì có thể ăn nàng ngay tại đây!" Tha Bả Ti Nhi nước miếng thiếu điều chảy ra.
31 Nhìn từ bên ngoài ký túc xá như thể hiện trường án mạng vậy, trên cửa còn dán tờ giấy "Không tiếp cận, có thắc mắc làm ơn liên hệ với quản lí ký túc xá".
32 Người kia thậm chí có thể dùng một thủ đoạn ít nguy hiểm hơn, trước khi ta về nước tự mình giao cho ta. Hắn hoàn toàn không cần phải tự đẩy mình vào nguy hiểm, kinh động hội đồng và cảnh sát.
33 Ta cái gì cũng không biết. . . . . . Dù bọn họ muốn lợi dụng ta, ta cũng nghĩ không ra mình có giá trị hữu dụng gì. "Thế lực thứ ba" đem nhẫn trả lại cho ta cũng là hoàn toàn vô ích, chẳng lẽ, nó biểu đạt một thông điệp gì đó,nếu ta nghĩ thông suốt có thể cung cấp cho họ được tin tức có giá trị về hai thế lực kia?
Ta hiện tại đã hiểu vì sao trên thế giới này nhiều người lựa chọn tự sát, bởi vì rất nhiều việc một mình không thể chống đỡ nổi.
34 Ta cười châm chọc, "Cảnh sát? Nhiều lắm cũng chỉ là vụ cướp bóc thông thường, một ký túc xá bị trộm đột nhập, ta cảm thấy cảnh sát sẽ không quá bận tâm đâu, nói không chừng cũng không giải quyết được gì, bởi vì rốt cuộc đồ vật bị mất không nhiều lắm.
35 Hắn suy nghĩ một hồi, nói: "Đúng vậy, trên người tôi chảy xuôi dòng màu của gia tộc, vậy nên tôi nhất thiết phải bảo hộ bí mật của gia tộc, đây là chức trách.
36 Ta tuy rằng không quá thích sự ầm ĩ của cái PUB này, uống hai ly bia rồi vẫn bị Tha Bả Ti Nhi lôi ra sàn nhảy để quẩy =. =. Khương Vũ Bạch không biết đi đâu, chẳng lẽ hắn thừa dịp nhiều người lén lút rời đi sao.
37 Đại thúc liếc nhìn Tha Bả Ti Nhi, thấp giọng mắng "Tiểu bạch kiểm!" Sau đó thất vọng tránh ra.
Tha Bả Ti Nhi hừ một tiếng, "Về sau đừng nói tôi vô dụng, ít nhất tôi cũng có thể làm bia đỡ đạn cho chú đấy.
38 Hắn nói như vậy, ta thật ra cũng muốn phát hỏa, hắn dám nói mình là bạn trai của ta, ta suýt nữa đã cho hắn một cái bạt tai sau đó vạch trần hắn. Hắn căn bản không phải Khương Vũ Bạch, hắn là ai, từ đâu đến ta hoàn toàn không biết.
39 Ta trở tay trả lại danh thiếp, cự tuyệt nói: "Không cần. Thực cảm tạ ông đã trả nhẫn lại cho tôi, nhưng mấy điều ông định nói tôi cũng không có hứng thú.
40 "Về sau nhất định trước mặt người nước ngoài không được nói bậy. " Tha Bả Ti Nhi suy tư nói.
Ta vén lên tấm mành cửa dày nặng, cùng Tha Bả Ti Nhi ra khỏi PUB.