1 Chương I: Cái nhìn đầu tiên Đó là khoảng thời gian trong ngày mà tôi ước mình có thể ngủ. Trường trung học Hay gọi là "nơi chịu đựng để sám hối" được không nhỉ? Nếu thực sự có cách sám hối để chuộc lại tội lỗi của tôi, thì những ngày ở trường trung học cũng nên được tính vào, trong một chừng mực nào đó.
2 “Edward Cullen” Theo phản xạ tự nhiên, tôi quay về phía tên tôi vừa được phát ra, tất nhiên đó không phải là tiếng gọi mà chỉ là ý nghĩ của ai đó. Trong một giây ánh mặt tôi bị gim chặt vào đôi mắt màu sô cô la đang mở to trên gương mặt hình trái tim có nước da rất trắng.
3 Sự tò mò háo hức trong tôi về những ý nghĩ không thể xâm phạm của Bella giờ đây chẳng đáng kể nếu đem so với cảm giác thèm muốn và cả nỗi tức giận đang chiếm hữu tôi.
4 Chương 2: Quyển sách để mở Tôi dựa người vào tuyết, thả lỏng cơ thể trên lớp tuyết khô mịn màng. Làn da tôi lúc này lạnh giá như không khí xung quanh và được mơn man bởi vô số bông tuyết nhỏ mềm như nhung.
5 Emmett chớp chớp mắt bất ngờ, rồi phá ra cười "Là em muốn đấy nhé!" anh ấy nói khi nhoài người qua bàn và rũ mái tóc đầy tuyết của mình về phía Alice.
6 Hai sơ suất trong vòng nửa tiếng, tôi đã có một màn "thể hiện" quá tồi tệ. Dù không biết Bella đang nghĩ gì về tôi - cô ấy có sợ nhiều không, có nghi ngờ nhiều không - nhưng tôi biết mình cần phải tiến thêm bước nữa với nỗ lực tạo ra ấn tượng mới nơi cô ấy.
7 Chương 3: Chuyện lạ Thực tế là tôi không khát nhưng tôi vẫn quyết định đi săn tối nay - một đề phòng nhỏ dù biết cũng chẳng ích gì lắm Lần này Carlisle đi cùng tôi, từ khi trở về từ Denali tôi chưa có cơ hội nào ở riêng cùng ông.
8 Bella - lúc này đang đứng ở một vị trí cực kỳ bất lợi phía sau chiếc Chevy - ngẩng lên, ngơ ngác bởi tiếng rít chói tai của lốp xe. Cô ấy nhìn thẳng vào đôi mắt hoảng hốt của tôi, rồi quay lại nhìn chằm chằm vào "hung thần" đang lao tới "Không thể là cô ấy" Như thể có ai đó vừa hét lên trong đầu tôi Vẫn đang chết sững trước cảnh tượng vừa thấy trong đầu Alice, tôi nhận ra hình ảnh lại đang thay đối, nhưng tôi không còn thời gian để quan sát xem kết cục là gì nữa Tôi phóng qua khoảng đất trống, lao người vào giữa chiếc xe tải mất phanh và cô gái đang đông cứng vì sợ.
9 Tyler đang không ngừng tự dằn vặt vì việc suýt giết chết Bella và có vẻ chưa thể ngừng than vãn về điều đó. Tôi nhìn thấy vẻ mặt Bella qua mắt cậu ta, rõ ràng Bella muốn cậu ta ngưng ngay cái điệp khúc "hối tiếc"ấy lại, làm sao cậu ta lại không nhìn ra điều đó nhỉ? Tôi đã cực kì căng thẳng khi thấy Tyler hỏi Bella tại sao có thể thoát ra khỏi chỗ đó.
10 Chương 4: Những dự đoán Dịch bởi khaiha83 Tôi quay trở lại trường học. Đây việc làm đúng đắn - một cách cư xử kín đáo nhất. Đến cuối ngày hầu hết các học sinh cũng đã trở lại lớp học.
11 "Bằng chứng à?" tôi chế giễu. Nhưng Jasper gật đầu, đôi mắt cậu toát lên vẻ cứng rắn. "Rose này. . . " Carlisle bắt đầu nói. "Để con nói hết đã, Carlisle.
12 CHƯƠNG 5: NHỮNG LỜI MỜI Trường học. Hiện tại không còn bất cứ một chút hối tiếc nào nữa, hòan toàn chỉ còn là địa ngục. Tất cả những gì tôi có chỉ là nỗi ân hận dằn vặt và đau đớn cháy bỏng.
13 Tiếng nói của thầy Barner kéo cô ra khỏi cơn mơ màng, cô từ từ mở mắt. Bất chợt cô quay sang nhìn tôi tựa như cảm nhận được cái nhìn của tôi. Cô ngẩng lên nhìn sâu vào mắt tôi vẫn với cảm giác thật bối rối, ánh mắt đã ám ảnh tôi bấy lâu.
14 Tôi phải tự vật lộn với chính mình trên suốt dọc đường trở về Forks cuối cùng phần xấu xa trong tôi đã thắng. Tôi tiếp tục tiến lên theo kế hoạch khổng thể nào chấp nhận được của mình.
15 Chương 6: nhóm máu Tôi dõi theo Bella suốt cả ngày bằng cách sử dụng tầm nhìn của mọi người, tôi hầu hết nhận biết được tất cả những người xung quanh mình.
16 "Tôi xin lỗi nhưng tôi chỉ nghĩ được đến vậy thôi," cô nói có vẻ phật lòng, Câu nói của cô làm tôi cảm thấy càng thoải mái, tôi có thể trêu chọc cô nữa rồi, "Cô chỉ toàn nghĩ đến những điều vớ vẩn thôi!".
17 À hóa ra họ lại còn đã có kế hoạch rồi cơ đấy! Cơn giận giữ chôn chặt lấy chân tôi tại chỗ. Dù gì đấy cũng chỉ là một chuyến dã ngoại theo nhóm thôi mà, tôi đã thấy được chuyện đó trong đầu của một vài học sinh khác.
18 Chương 7: Bản nhạc Dịch bởi Ngalizi Tôi phải chờ khi quay lại trường. Tiết học cuối cùng vẫn chưa kết thúc. Vậy cũng tốt vì tôi còn có nhiều điều phải suy nghĩ và cần thời gian ở một mình.
19 Rosalie vẫn tin rằng nếu tôi không bị lay động bởi sắc đẹp của chị ấy, thì chắc chắn là chẳng sắc đẹp nào trên thế giới có thể lọt vào mắt tôi. Chị ấy đã điên lên khi tôi cứu mạng Bella, với trực giác nhạy bén của phụ nữ chị đoán biết rằng mối quan tâm của tôi là từ trong tiềm thức.
20 Chương 8 Bóng ma Dịch bởi metymum Tôi không thường xuyên gặp gỡ hai vị khách của Jasper trong hai ngày nắng ráo họ lưu lại Forks. Tôi có mặt ở nhà vì chỉ khi đó Esme mới không phải lo lắng về tôi nữa.