1 Chương 1“Nếu con cứ chần chừ mãi không đi,” cô Henny nói với tôi, “thì trời tối trước khi con đến New York đấy”. Tôi chăm chú nhìn những tấm rèm đăng-ten trong căn nhà đá nhỏ của cô, căn nhà nằm bên rìa trường Fields.
2 Chương 2Không thể nào lại có một Súp cà chua khác trên đời này được, tôi nghĩ khi ngoảnh lại nhìn, rồi lùi xe lại, mắt dán vào chiếc xe hơi nhỏ trong kính chiếu hậu.
3 Chương 3Đến lúc tôi dỡ dồ ra xong, 2 cô bạn của em tôi đã ghé qua chơi được 1 lúc. Mẹ tôi, người luôn cố gắng giúp tôi mở rộng quan hệ, đã chần chừ không dọn soda và bánh trái ra để chờ tôi xuống.
4 Chương 4Các em tôi có mặt tại phòng tôi ngay, khi tôi bảo chuẩn bị quần áo để đi ăn ở Candella. Kết quả là cả 1 giường nghênh ngang những đồ trang điểm, y hệt 1 cửa hang bách hóa, chúng nó mời tôi trang điểm miễn phí.
5 Chương 05Sáng thứ 3 luôn ảm đạm trong tất cả các tháng trừ tháng 12. Nhưng khi tôi thức giấc, muộn hơn bình thường đến ba tiếng, cảm giác lạnh lẽo vì tiếng mưa tuyết buồn bã rơi bên ngoài được các ngọn đèn Giáng sinh trong nhà xua tan.
6 Chương 6Ngôi nhà của gia đình Harrington ko xa nhà tôi lắm, trên một đại lộ có hàng cây thẳng tắp ngay cạnh đường Hudson. Tối đó khi tôi đến, Tim ra mở cửa, nhảy nhót phấn khởi.
7 Chương 7Sáng hôm sau tôi dậy sớm và bám theo mẹ đi khắp nhà, tay cầm 1 tách ca cao và 1 cái thang, sửa lại các móc rèm và sắp xếp lại những món trang trí trên ba cây thông Giáng sinh của nhà tôi.
8 Chương 8Bọn con trai làm vơi hẳn thùng bánh cookie nhà tôi chiều hôm đó. Sau đó Sandra và Mike ra ngoài để đi mua mấy món đồ Giáng sinh, còn Ben và Tim thì đi mua cây thông.
9 Chương 9Ngày trước Giáng sinh, tôi đi 1 mình, tránh xa khỏi những người hối hả đi mua hang vào giờ chót. Tôi đã chạy xe hang mấy dặm trong cái ngày lạnh và hanh khô ấy, long cứ tự hỏi nếu giờ này Ben ở bên tôi thì sẽ thế nà.
10 Chương 10“Ba đừng có thắng gấp đấy, ba nhé,” Julia bảo ba tôi. Nó, Sandra và tôi đang ngồi trên băng sau xe ba tôi, tay giơ ra trước mặt và cố thổi cho khô móng tay mới sơn.
11 Chương 11Buổi sáng Giáng sinh, tôi bị hai đứa em gái lôi ra khỏi giường. Chúng tôi vừa hối hả chạy xuống lầu vừa phấn khởi cười vang như hồi chúng tôi còn bé và thấy lũ búp bê Barbie đang đợi dưới cây thông.
12 Chương 12Chúng tôi nhảy đến khi tiếng nhạc lại trỗi lên. Đó là một bài hát về xe trượt tuyết, với tiết tấu nhanh, và tôi nghĩ Ben sẽ buông tôi ra, nhưng anh ôm tôi sát vào và nhảy thậm chí còn chậm hơn lúc trước.
13 Chương 13Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy, tôi tự soạn ra trong đầu một danh sách những điều phải làm: làm rõ mọi chuyện với Mike, giúp Julia và Craig, giúp vui cho Tim, và bằng cách nào đó để quên được Ben.
14 Chương 14Tôi đã quên béng mất Stefan, chú tuần lộc đã nhảy tọt ra khỏi sân khấu, cho đến lúc tôi đón bọn trẻ đi trượt băng chiều hôm đó. Trên sân băng Stefan cũng chẳng may mắn gì hơn, còn Tim phải vật lộn để làm quen với đôi giày trượt mới của nó.
15 Chương 15Gió to và tuyết dày khiến không ai ra ngoài được vào tối thứ Bảy. Khi tuyết rơi, Julia chuyển từ các bài tập kỹ thuật và nhạc Schubert sang các bản tình ca - những bản tình ca dài, não nuột khiến tôi phát điên.
16 Chương 16Sáng thứ Hai là một trong những buổi sáng trời xanh tuyết trắng. Ánh mặt trời rực rỡ và ánh tuyết chói lòa khiến người ta không thể ngồi yên trong nhà.
17 Chương 17Tôi thích rừng cây. Thêm một dòng sông và một căn nhà gỗ nhỏ là đủ biến tôi thành một nơi cắm trại hạnh phúc. Năm giờ chiều ngày thứ năm, tôi háo hức xỏ đôi giày chạy mới của mình vào.
18 Chương 18Sandra nghĩ thật may mắn là chúng tôi đã đi ngang qua chỗ Craig bị thương. Tôi không mở mắt cho nó làm gì. Julia chẳng nói gì đêm ấy cho tới khi tôi gặp nó trong phòng tắm.
19 Chương 19Mẹ tôi đóng một thùng đông lạnh đầy những món ăn tôi thích. Ba tôi mang cái thùng ra xe và kiểm tra lại pin trên điện thoại di động của tôi. Đó là cách nuôi con của ba mẹ tôi, và tôi rất biết ơn khi họ làm những việc đó mà không chất vấn gì tôi cả.