Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mị Sát

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 100
Chương mới nhất: Chương 31
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Trong những năm này, anh dạy cô viết chữ, mặc quần áo, dạy cô cử chỉ lễ nghi, dạy cô bất động thanh sắc, dạy cô cách ám sát, dạy cô quả quyết mà tàn nhẫn.

Danh sách chương Mị Sát


Chương 11: Chương 5 (3)

21 Anh Túc dừng bước, quay đầu lại, khẽ cười một cái: "Quản gia Chu, tửu lượng rượu của tôi có tốt hay không, cùng ông có quan hệ gì?"Quản gia cũng khẽ cười một cái, nếp nhăn liên tục xuất hiện xung quanh mắt khẽ cong lên, trong lúc nhất thời lại vô hình sinh ra mấy phần ý vị bí ẩn: "Tiểu thư Anh Túc đã ở nhà họ Sở ngây người mười năm, rốt cuộc có nghĩ tới chính mình muốn những thứ gì sao?"Anh Túc ngẩn ra, rất nhanh không cười, mặt lạnh hỏi ngược lại: "Quản gia Chu, những lời này, hỏi được không ngại thân thiết với người quen sơ sao?"Quản gia nhìn thái độ gay gắt dọa người của cô, khẽ thở dài một cái, nói: "Tiểu thư Anh Túc còn nhớ rõ mấy ngày trước, cô ném vào thùng rác cái bình hoa làm từ gốm sứ kia sao?""Ông muốn nói gì?"Quản gia tránh không đáp: "Tối ngày hôm qua, tiểu thư Anh Túc say rượu trở lại, ở trong phòng khách ôm lấy bắp đùi thiếu gia không chịu lên lầu, cuối cùng là thiếu gia ôm mới bằng lòng đi lên.


Loading...

Chương 5-3

22 Anh Túc dừng bước, quay đầu lại, khẽ cười một cái: “Quản gia Chu, tửu lượng rượu của tôi có tốt hay không, cùng ông có quan hệ gì?”

Quản gia cũng khẽ cười một cái, nếp nhăn liên tục xuất hiện xung quanh mắt khẽ cong lên, trong lúc nhất thời lại vô hình sinh ra mấy phần ý vị bí ẩn: “Tiểu thư Anh Túc đã ở nhà họ Sở ngây người mười năm, rốt cuộc có nghĩ tới chính mình muốn những thứ gì sao?”

Anh Túc ngẩn ra, rất nhanh không cười, mặt lạnh hỏi ngược lại: “Quản gia Chu, những lời này, hỏi được không ngại thân thiết với người quen sơ sao?”

Quản gia nhìn thái độ gay gắt dọa người của cô, khẽ thở dài một cái, nói: “Tiểu thư Anh Túc còn nhớ rõ mấy ngày trước, cô ném vào thùng rác cái bình hoa làm từ gốm sứ kia sao?”

“Ông muốn nói gì?”

Quản gia tránh không đáp: “Tối ngày hôm qua, tiểu thư Anh Túc say rượu trở lại, ở trong phòng khách ôm lấy bắp đùi thiếu gia không chịu lên lầu, cuối cùng là thiếu gia ôm mới bằng lòng đi lên.


Chương 12: Chương 6 (1)

23 Anh Túc từ đầu đến cuối không có ngẩng đầu. Cuối cùng cô nhìn thấy hai tay anh hợp lại, "Pằng" một tiếng, sách đóng buộc chỉ lần nữa bị ném lên bàn, giọng Sở Hành nhàn nhạt vang lên, lộ ra tất cả đều ý tứ kết thúc: "Ngày mai tôi cho người đưa em đi nhà họ Thôi.


Chương 6-1

24 Anh Túc từ đầu đến cuối không có ngẩng đầu. Cuối cùng cô nhìn thấy hai tay anh hợp lại, “Pằng” một tiếng, sách đóng buộc chỉ lần nữa bị ném lên bàn, giọng Sở Hành nhàn nhạt vang lên, lộ ra tất cả đều ý tứ kết thúc: “Ngày mai tôi cho người đưa em đi nhà họ Thôi.


Chương 13: Chương 6 (2)

25 Hơn tám giờ sáng ngày thứ hai, thì có tài xế chờ Anh Túc ở bên ngoài. Thấy hai tay cô, dưới đất trống trơn, có chút chần chờ hỏi: "Tiểu thư Anh Túc, không có hành lý?""Không có.


Chương 6-2

26 Hơn tám giờ sáng ngày thứ hai, thì có tài xế chờ Anh Túc ở bên ngoài. Thấy hai tay cô, dưới đất trống trơn, có chút chần chờ hỏi: “Tiểu thư Anh Túc, không có hành lý?”

“Không có.


Chương 14: Chương 7 (1)

27 Anh Túc không dám buông lỏng tinh thần, dọc theo ven đường cẩn thận từng li từng tí đi về hướng đại lộ, chưa đi bao xa chợt nghe có người đang gọi tên cô: "Anh Túc! Bên này!" Anh Túc theo tiếng nhìn sang, dưới đèn đường mờ nhạt, chiếc xe màu đen đậu phía trước đường.


Chương 7-1

28 Anh Túc không dám buông lỏng tinh thần, dọc theo ven đường cẩn thận từng li từng tí đi về hướng đại lộ, chưa đi bao xa chợt nghe có người đang gọi tên cô: “Anh Túc! Bên này!” Anh Túc theo tiếng nhìn sang, dưới đèn đường mờ nhạt, chiếc xe màu đen đậu phía trước đường.


Chương 15: Chương 7 (2)

29 "Cám ơn anh, tự tôi có thể mà. "Anh nhìn thấy ánh mắt của Anh Túc có chút cảnh giác, cười hai tiếng, giơ tay lên: "Tôi không phải người xấu. Mặc dù người xấu chưa bao giờ nói mình là người xấu, nhưng tôi thật không phải là người xấu.


Chương 7-2

30 “Cám ơn anh, tự tôi có thể mà. ”

Anh nhìn thấy ánh mắt của Anh Túc có chút cảnh giác, cười hai tiếng, giơ tay lên: “Tôi không phải người xấu. Mặc dù người xấu chưa bao giờ nói mình là người xấu, nhưng tôi thật không phải là người xấu.


Chương 16: Chương 7 (3)

31 Cuối cùng Lý Du Anh thật sự đưa hết tiền mặt trong túi xách cho cô. Anh Túc nhận lấy, nói cám ơn xong, suy tư một chút, nói: "Chúng ta có phải nên viết giấy nợ?""Không cần.


Chương 7-3

32 Cuối cùng Lý Du Anh thật sự đưa hết tiền mặt trong túi xách cho cô. Anh Túc nhận lấy, nói cám ơn xong, suy tư một chút, nói: “Chúng ta có phải nên viết giấy nợ?”

“Không cần.


Chương 17: Chương 8 (1)

33 Anh quay đầu lại, Anh Túc ngồi dưới đất, trong tay nắm một cục đá khác, đang muốn nhắm ngay anh tiếp tục ném. Thấy anh dừng bước, cổ nức nở hai cái, phát ra một câu nói: "Tôi bị trặc chân, cõng tôi trở về!"Sở Hành hai tay ôm cánh tay, không nói một lời nhìn cô, nhìn thấy ánh mắt Anh Túc bắt đầu di chuyển chung quanh, anh mới chậm rãi mở miệng: "Tôi nhớ được mới vừa rồi là em không muốn tôi đỡ em.


Chương 8-1

34 Anh quay đầu lại, Anh Túc ngồi dưới đất, trong tay nắm một cục đá khác, đang muốn nhắm ngay anh tiếp tục ném. Thấy anh dừng bước, cổ nức nở hai cái, phát ra một câu nói: “Tôi bị trặc chân, cõng tôi trở về!”

Sở Hành hai tay ôm cánh tay, không nói một lời nhìn cô, nhìn thấy ánh mắt Anh Túc bắt đầu di chuyển chung quanh, anh mới chậm rãi mở miệng: “Tôi nhớ được mới vừa rồi là em không muốn tôi đỡ em.


Chương 18: Chương 8 (2)

35 "Rất đau?" Sở Hành vừa từ từ động, vừa cởi từng nút áo của cô ra, hỏi, "Đau bao nhiêu?"Anh tùy ý hỏi, căn bản không có ý tứ nghe cô trả lời. Anh Túc hơi nhếch môi, hai mắt nhắm lại, đầu ngửa lên, không bao lâu cảm giác được Sở Hành lật người cô lại, đặt thành một tư thế khác, so với trước kia càng tiến vào thật sâu.


Chương 8-2

36 “Rất đau?” Sở Hành vừa từ từ động, vừa cởi từng nút áo của cô ra, hỏi, “Đau bao nhiêu?”

Anh tùy ý hỏi, căn bản không có ý tứ nghe cô trả lời. Anh Túc hơi nhếch môi, hai mắt nhắm lại, đầu ngửa lên, không bao lâu cảm giác được Sở Hành lật người cô lại, đặt thành một tư thế khác, so với trước kia càng tiến vào thật sâu.


Chương 19: Chương 9 (1)

37 Trước khi rời thành phố A, Anh Túc mượn tiền Lý Du Anh, không phải chính cô trả lại. Lúc Lương Phương mang tiền tới, theo sau anh còn có một Lộ Minh. Sau đó, Sở Hành ra cửa lên xe, Anh Túc đang muốn đi tìm Lý Du Anh, Lộ Minh gọi cô lại, dáng vẻ muốn nói lại thôi: "Tiểu thư Anh Túc cần phải giao cho tiên sinh Lý bao nhiêu tiền? Cho tôi con số cụ thể, tôi đi trả giúp là được.


Chương 9-1

38 Trước khi rời thành phố A, Anh Túc mượn tiền Lý Du Anh, không phải chính cô trả lại.

Lúc Lương Phương mang tiền tới, theo sau anh còn có một Lộ Minh.


Chương 20: Chương 9 (2)

39 Sở Hành có một xấp tài liệu phải xử lý, Anh Túc trong xe cũng không có việc gì. Sở Hành một tay ôm cô, mặc dù tư thế không quá thoải mái, Anh Túc vẫn dần dần ngủ.


Chương 9-2

40 Sở Hành có một xấp tài liệu phải xử lý, Anh Túc trong xe cũng không có việc gì. Sở Hành một tay ôm cô, mặc dù tư thế không quá thoải mái, Anh Túc vẫn dần dần ngủ.


Loading...