81 Anh Túc để hai tay trên đầu gối, ngồi thẳng tắp trên sô pha. Cô trang điểm cực kỳ đậm và ăn mặc cũng rực rỡ hơn thường ngày, người không quen nhìn thoáng qua một chút, thì rất khó có thể nhận ra đây là Anh Túc.
82 Editor: heisall
Anh Túc để hai tay trên đầu gối, ngồi thẳng tắp trên sô pha. Cô trang điểm cực kỳ đậm và ăn mặc cũng rực rỡ hơn thường ngày, người không quen nhìn thoáng qua một chút, thì rất khó có thể nhận ra đây là Anh Túc.
83 Sắc mặt Anh Túc không thay đổi, thản nhiên đáp: "Anh Túc không biết anh đang nói cái gì. Ngày hôm qua ở nhà họ Tưởng trời cũng đổ mưa u ám giống như vậy.
84 Sắc mặt Anh Túc không thay đổi, thản nhiên đáp: "Anh Túc không biết anh đang nói cái gì. Ngày hôm qua ở nhà họ Tưởng trời cũng đổ mưa u ám giống như vậy.
85 Editor: heisall
Hai người Ly Chi và Anh Túc như nước với lửa đã mười năm, căn bản đã dùng hết tất cả những thủ đoạn có từ trên dưới 5000 năm của Trung Quốc để đối phó với nhau.
86 Editor: heisall
Hai người Ly Chi và Anh Túc như nước với lửa đã mười năm, căn bản đã dùng hết tất cả những thủ đoạn có từ trên dưới 5000 năm của Trung Quốc để đối phó với nhau.
87 Editor: Heisall
Anh Túc từ từ đi ra ngoài, trên đường càng nghĩ càng có chút sợ hãi. Đến khi đi đến tòa nhà Sở thị, đưa tay lên sờ trán một cái, mới phát hiện tay đã dính đầy mồ hôi.
88 Editor: Heisall
Anh Túc từ từ đi ra ngoài, trên đường càng nghĩ càng có chút sợ hãi. Đến khi đi đến tòa nhà Sở thị, đưa tay lên sờ trán một cái, mới phát hiện tay đã dính đầy mồ hôi.
89 Editor: Heisall
Vào xế chiều ngày hôm đó, Lộ Minh mới nghe được chuyện Anh Túc bị phạt.
Sau khi nghe xong, anh ta sửng sốt một lát, mới hỏi thuộc hạ: "Anh Túc thật sự nhận tội rồi hả?"
"Vâng, theo lời của tiểu thư Ly Chi, tiểu thư Anh Túc đã thừa nhận rằng cô ấy đã bay chuyến bay đêm đến Tây Nam vào rạng sáng ngày chủ nhật, rồi rạng sáng ngày thứ hai liền bay trở về thành phố C.
90 Editor: Heisall
Vào xế chiều ngày hôm đó, Lộ Minh mới nghe được chuyện Anh Túc bị phạt.
Sau khi nghe xong, anh ta sửng sốt một lát, mới hỏi thuộc hạ: “Anh Túc thật sự nhận tội rồi hả?”
“Vâng, theo lời của tiểu thư Ly Chi, tiểu thư Anh Túc đã thừa nhận rằng cô ấy đã bay chuyến bay đêm đến Tây Nam vào rạng sáng ngày chủ nhật, rồi rạng sáng ngày thứ hai liền bay trở về thành phố C.
91 Editor: Heisall
Bên trong phòng tạm giam giống như chết lặng. Lộ Minh đứng ở một bên, nhìn thấy quả thật sợ hết hồn hết vía.
Vẻ mặt Sở Hành lạnh lùng, khóe môi trầm xuống, không mở miệng.
92 Editor: Heisall
Bên trong phòng tạm giam giống như chết lặng. Lộ Minh đứng ở một bên, nhìn thấy quả thật sợ hết hồn hết vía.
Vẻ mặt Sở Hành lạnh lùng, khóe môi trầm xuống, không mở miệng.
93 Editor: Heisall
Anh Túc vụt đi mất.
Ly Chi theo bản năng nhìn Sở Hành một cái. Người phía sau giống như không để ý lắm, từ từ đứng lên. Ly Chi vẫn chưa tỉnh hồn, cắn răng nói với Sở Hành: "Thiếu gia! Anh Túc quả thật không biết phép tắc! Nếu không phải vừa rồi chúng ta tránh kịp thì không biết chừng chúng ta đã bị đụng chết rồi!"
Sở Hành liếc nhìn cô một cái, nói: "Vậy sao cô chưa chết?" (ed: Hành ca nói hay quớ!)
Ly Chi sững sờ, nhìn Sở Hành rời đi.
94 Editor: Heisall
Anh Túc vụt đi mất.
Ly Chi theo bản năng nhìn Sở Hành một cái. Người phía sau giống như không để ý lắm, từ từ đứng lên. Ly Chi vẫn chưa tỉnh hồn, cắn răng nói với Sở Hành: “Thiếu gia! Anh Túc quả thật không biết phép tắc! Nếu không phải vừa rồi chúng ta tránh kịp thì không biết chừng chúng ta đã bị đụng chết rồi!”
Sở Hành liếc nhìn cô một cái, nói: “Vậy sao cô chưa chết?” (ed: Hành ca nói hay quớ!)
Ly Chi sững sờ, nhìn Sở Hành rời đi.
95 Editor: Heisall
Khi xe chậm rãi lái về nhà họ Sở thì bên ngoài mưa gió cũng đã tạm ngừng.
Ly Chi đang đứng chờ ngoài thư phòng Sở Hành.
Khi A Lương vẫn còn ở nhà họ Sở thì cũng khiến Ly Chi bị lạnh nhạt.
96 Editor: Heisall
Khi xe chậm rãi lái về nhà họ Sở thì bên ngoài mưa gió cũng đã tạm ngừng.
Ly Chi đang đứng chờ ngoài thư phòng Sở Hành.
Khi A Lương vẫn còn ở nhà họ Sở thì cũng khiến Ly Chi bị lạnh nhạt.
97 Editor: Heisall
Hồi lâu trước kia, thỉnh thoảng trong lúc nghỉ ngơi buổi chiều, Anh Túc đã từng năn nỉ Sở Hành kể chuyện xưa cho cô nghe. Địa điểm thường là trong cái đình nghỉ mát bên dưới gốc cạnh hồ trong nhà họ Sở, Anh Túc cùng Sở Hành đánh cờ hoặc là chơi đùa mệt mỏi, đi vài bước đường cũng không muốn, nên nằm trên một cái ghế dài trong đình, gối đầu lên đùi Sở Hành, tay anh nhẹ nhàng vỗ lên lưng cô đều đều.
98 Editor: Heisall
Hồi lâu trước kia, thỉnh thoảng trong lúc nghỉ ngơi buổi chiều, Anh Túc đã từng năn nỉ Sở Hành kể chuyện xưa cho cô nghe. Địa điểm thường là trong cái đình nghỉ mát bên dưới gốc cạnh hồ trong nhà họ Sở, Anh Túc cùng Sở Hành đánh cờ hoặc là chơi đùa mệt mỏi, đi vài bước đường cũng không muốn, nên nằm trên một cái ghế dài trong đình, gối đầu lên đùi Sở Hành, tay anh nhẹ nhàng vỗ lên lưng cô đều đều.
99 Edit: Chickenliverpate
Anh Túc yên lặng một lúc, rồi khẽ nói: "Vậy sao. "
Cô bất ngờ vươn tay, chụp lấy cổ họng của Ly Chi. Đầu ngón tay co lại, từ từ siết chặt.
100 Anh Túc yên lặng một lúc, rồi khẽ nói: “Vậy sao. ”
Cô bất ngờ vươn tay, chụp lấy cổ họng của Ly Chi. Đầu ngón tay co lại, từ từ siết chặt.
Ly Chi có thể nghe thấy tiếng khớp xương của mình kêu lên "rốp rốp", cô ta há miệng, muốn nói nhưng lại không thể thốt ra được chữ nào, chỉ có thể cố gắng gỡ tay Anh Túc ra.