281 Không biết đã ngủ say bao nhiêu lâu, Bạch Phương Úc bây giờ mới tỉnhlại. Cô chớp chớp đôi mắt sưng đỏ của mình thì ngay lập tức nhìn thấyngười đàn ông bên cạnh đang ngủ say.
282 Dùng qua bữa sáng, Đường Hạo mới nhìn kỹ người phụ nữ đang mặc chiếcáo sơ mi trắng rộng thùng thình cùng với quần lót của mình ở trước mặt. Bởi vì lúc này cô không có quần áo để mặc, lại cần dùng đến băng vệsinh, cho nên hắn chỉ có thể đem quần lót của mình đưa cho cô.
283 “ Đừng ư? Anh thấy em rõ ràng là đang muốn anh chạm vào…. ” Hắn lại dùng sức sở. Cô muốn hắn khó chịu, hắn cũng không dễ dàng buông tha cho cô.
284 Hai ngày liên tục, từ hôm chủ nhật đến này, Bạch Phương Úc đều ở chỗcủa Đường Hạo. Mà trước đó, cô đã mua đủ quần áo, nội y, cả đồ dùng cánhân sinh hoạt thường ngày, cho nên cô ở bên hắn cũng đã thành thóiquen.
285 àn tay trơn nhẵn nam tính của hắn thuận lợi tiến vào bên trong, phủ lên một khối mềm mại, hài lòng khi cảm thấy cô đang khắc chế sự run rẩy toàn thân.
286 Đường Hạo có chút xấu hổ, đi đến bên cạnh con mình. Hắn nâng mặt của nó lên, lau đi những giọt nước mắt: “ Bảo bối, đừng khóc…”Dương Dương đẩy mạnh tay của ba nó ra, hai mắt mở to, nói lớn:“ Không phải bảo bối! Con không phải là bảo bối gì cả.
287 bé không có bộ dạng của một đứa bé ngoan. “ Đường Hạo, anh không thể đánh Dương Dương được!” Lúc Đường Hạo bước lên cầu thang, Bạch Phương Úc chạy nhanh lên phía trước ngăn cản hắn, hai tay giữ lấy vai hắn.
288 Edit: Meimoko______“ Em mới đến đây vài ngày mà đã có người thích trong lòng rồi sao?” Chu Thích nheo mắt lại, mang theo tức giận mà chất vấn. Cô gật đầu thật mạnh.
289 Edit: Meimoko_____Nghe được giai điệu, nhịp điệu quen thuộc, tất cả ủ rũ mệt mỏi trongmắt Đường Hạo lập tức thay bằng kích động, hai mắt mở to, bàn tay đồngthời giữ chặt lấy bả vai cô.
290 Edit: Meimoko________Đường Hạo định chạy theo giữ Bạch Phương Úc lại nhưng đúng lúc đó, điện thoại lại đổ chuông. “ A lô…”“ Anh Hạo, em đã nghe ngóng bên phía công ty hàng không.
291 Edit: Meimoko_____Ánh nắng giữa trưa chói chang xuyên thẳng qua bức màn dày đặc, làm cả căn phòng u ám sáng rực lên. Ánh sáng nhu nhược khiến cho không khíxung quanh có một sự kiều diễm nhưng âm lãnh.
292 “ Ba, ba nói cô ấy là mẹ của con ư? Thật là mẹ sao ạ?” Dương Dương nhìn người đang hôn mê bất tỉnh nằm ở trên giường, hai mắt nó tràn đầy nước mắt.
293 Chạy vào bếp, Bạch Phương Úc nhìn thấy một hiện trường hỗn loạn, bừa bãi, miệng há hốc hết cỡ:“ Trời ạ! Không phải chứ? Là anh làm sao?”Sàn phòng bếp nguyên bản vốn rất sạch sẽ nhưng lúc này đây lại đầy bùn đất và rau cỏ.
294 “A. . !” Bạch Phương Úc cảm nhận ngực mình có bàn tay nhỏ bé chạm vào, hơn nữa bàn tay nhỏ bé đó lại còn đang ra sức sở lên…… Bạch Phương Úc cảm thấy tóc gáy đang dựng đứng, liên tục lui về phía sau: “ Dương Dương, cháu không thể sờ cô như thế….
295 Suốt cả đêm triền miên làm cho hai người mỏi mệt không chịu nổi, nặng nề thiếp đi, sắc trời sáng bảnh từ lúc nào cũng không biết. Dưới chăn mền, hai người không mảnh vải che thân dây dưa cùng một chỗ, hạnh phúc ôm nhau ngủ.
296 Vợ chồng Đường thị ngồi trên ghế sa lon khẩn trương nhìn theo ngón tay của người đàn ông đã cao tuổi đang lướt trên bàn tính. Đây là thầy Lý, là người coi bói, tính chỉ mệnh, đường đời con người, nhiều năm qua Đường Lập Huân đều có thể làm ăn xuôi chèo mát mái, nhà cửa hạnh phúc như vậy cũng có phần nhiều là do được thầy Lý đây nhắc nhở.
297 Đường Hạo nói qua loa vài câu với mẹ mình rồi nhanh chóng ngắt điện thoại. Hắn nới lỏng cà vạt, đối với những gì mẹ nói hắn thật sự không thể không làm được.
298 Bởi vì mẹ một mực muốn bàn bạc chuyện nhận con gái nuôi với hắn, cho nên Đường Hạo dứt khoát đem luôn Nhị Nhị về đại trạch Đường gia cho ba mẹ vui. Dương Dương đã lâu không được gặp Nhị Nhị đương nhiên là hưng phấn không thôi, một mực kéo tay Nhị Nhị không buông.
299 “Tôi nhìn cô mỗi lần đều uống cả ngụm lớn như vậy, tưởng rằng nó sẽ không cay…. ” Hiện tại mới biết bắt chước người là hại đến chính mình, Bạch Phương Úc dùng hết sức mà nôn ra, con mắt nhìn xung quanh tìm kiếm ít khăn giấy: “ Tôi muốn ít khăn….
300 Edit: Meimoko____“Ê…. ế. . . . . . Tôi muốn trở lại khách sạn! Ai cần đi đến nhàcác người, con của anh sẽ lại đánh tôi! Tôi không muốn lại bị con anhđánh!” Người phụ nữ ở trong ngực Đường Hạo, híp mắt mơ hồ không rõnói, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại đó có thể thấy được chất đầy thống khổ.