21 Chậm rãi thu hồi ngọc tiêu, Dương Tĩnh Lan khẽ chau mày – tuy những tiếng vỗ tay vẫn nhiệt liệt nhưng trước, nhưng bản thân y cũng không cảm thấy thỏa mãn khi thổi khúc tiêu này.
22 Rạng sáng. Dương Tĩnh Lan bị một trận tiếng động kỳ quái làm bừng tỉnh. Y lặng lẽ đứng dậy, mở cửa ra.
Thanh âm hình như là từ cửa chính bên kia truyền đến … Là có tiểu thâu sao?
Mặc kệ như thế nào, đi đánh thức đệ đệ trước rồi nói sau.
23 “Du hộ pháp, thực đúng giờ a. ” La Đình vừa nói vừa nhìn mặt trời giữa trưa nhô lên cao.
“Chẳng phải La đường chủ bảo là giờ này sao? Nhàn nhạt đáp lại, Du Hiểu Kiệt không muốn nói chuyện với người này.
24 Bách Vi cung cùng Diệt Diệu giáo hỗn chiến kịch liệt, một thân ảnh cao gầy đứng trên đỉnh núi, từ trên cao nhìn xuống, thấy rõ tất cả chuyện này. Gió lạnh thổi qua, làn váy xám nhẹ nhàng phiêu động.
25 Càng ngày càng thấy sự mù quáng của tình yêu
*********************************************************************
“Thương Nguyệt, gần đây ngươi rất ít đến Đông Thành nhạc phường, thật ra trong nhà đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hiếm khi trông thấy Dương Tĩnh Lan xuất hiện tại Đông Thành nhạc phường, Ân Thải Long liền hỏi ngay.
26 “Lâu chủ, chuyện La Đình dùng độc giết giáo chủ Diệt Diệu giáo rồi tự phong hắn là giáo chủ… Chúng ta có thể lợi dụng thời cơ này hay không?”
Nam Trúc Khiêm kỳ thật cũng có quyết định này.
27 “Đệ đệ của ngươi đang đi theo chúng ta. ”
Dương Tĩnh Lan kinh ngạc. “Thương Nhiên? Nó theo dõi chúng ta làm gì?”
Tiêu Thương Nhiên là một người có tấm lòng, không phải bọn họ làm chuyện gì trỗi dậy lòng hiếu kỳ của cậu, mới bị cậu theo dõi a.
28 Ngày hai mươi sáu tháng chạp…… Ngày hôm qua là lễ Giáng Sinh.
Nếu là trước đây, ta nhất định cùng Hàn ca ra ngoài dạo phố, qua một lễ Giáng Sinh khoái hoạt ngọt ngào.
29 “La giáo chủ, xem ra hành động của chúng ta phải tiến hành sớm … Ta thật xin lỗi. ”
La Đình nhìn qua thân ảnh nguyệt sắc trước mặt, trong mắt hiện lên một tia nghi kỵ.
30 Nhanh chóng xoay người tránh phi tiêu đánh lén, Ít Chính Như Hoàng bình thản cười cười. “Chỉ bằng tốc độ của ngươi mà muốn đánh lén ta? Đúng là không biết lượng sức mình.
31 Hơi nước mông lung bốc lên, thân thể thon dài trắng nõn trong sương mù như ẩn như hiện.
Dương Tĩnh Lan ngồi trong thùng tắm, xuất thần nhìn mặt nước nổi lên gợn sóng.
32 “Bách Vi cung cùng Diệt Diệu đánh nhau kịch liệt, theo như tính toán của chúng ta, thời cơ hẳn là vừa vặn. ” Lạc Ngâm cười cười,“Ta đã sớm không vừa mắt tên tiểu nhân hèn hạ La Đình.
33 “Sát Thần, ngươi đi giết La Đình, tốc chiến tốc thắng. ” Nam Trúc Khiêm nhìn một mảnh hỗn chiến xa xa, hạ lệnh.
Sát Thần gật đầu, lập tức vô thanh vô tức rời đi.