61 Có lẽ là chuyện mà Sở Chích Thiên hứa hẹn quá có lực mê hoặc, Tiêu Tử Lăng bắt đầu ghét bỏ Sở Chích Thiên vẽ sơ đồ xưởng quân công quá chậm, sau khi nhịn lần thứ bốn mươi, rốt cục không chịu nổi nữa, một phen lấy qua giấy bút trong tay Sở Chích Thiên, trực tiếp tựa lên trên mặt đất xi măng thoạt nhìn còn tương đối sạch sẽ nào đó, nhất nhất phục chế toàn bộ phân bố đồ mà Linh Nhãn biểu hiện.
62 Quả nhiên, lần này thủ đoạn Sở Chích Thiên giải quyết tang thi không phải là dị năng không gian im hơi lặng tiếng nữa, mà là hệ lôi điện động tĩnh khá lớn.
63 Kho lạnh vận chuyển bình thường đại biểu điều gì? Nguyên liệu nấu ăn tươi mới! Đối với Tiêu Tử Lăng gần đây vẫn luôn ăn thực phẩm đồ hộp ăn đến mức sắp nôn mà nói, sự tồn tại của kho lạnh đại biểu chính là một loại hạnh phúc.
64 Khóa của kho lạnh thiết trí mật mã, bất quá loại râu ria này đương nhiên sẽ không viết ở trên tư liệu quan trọng. Tuy rằng Tiêu Tử Lăng vẻ mặt mong đợi nhìn Sở Chích Thiên, hy vọng lão đại nhà mình cuồng ấn một trận như dĩ vãng, nhẹ nhàng giải quyết việc này.
65 Lúc này, tất cả mọi người trong đại bản doanh đang vì một việc mà làm chuẩn bị, đó chính là di chuyển tới xưởng quân công. Sở Chích Thiên vừa về đại bản doanh, còn chưa kịp uống một ngụm nước đã bị Trần Cảnh Văn kéo đi áp trận, lưu lại một mình Tiêu Tử Lăng nhàn đến phát hoảng tới trong hoa viên của biệt thự.
66 Sắc trời đã muộn, ba người Tiêu Tử Lăng lúc này mới gần sát khu Đại Thành của Phụ Thành, so với vòng ngoài, tang thi nơi đây rõ ràng nhiều hơn rất nhiều, Tào Dương phụ trách lái xe dưới sự chỉ huy của Lục Vân Đào, không chút do dự tông qua.
67 Hai phân thân cộng thêm một chân thân, ba Tào Dương rút ra vũ khí cột ở sườn ngoài bắp đùi -- chủy thủ, nhanh chóng đánh về phía tang thi bị trói lại.
68 Doanh địa thứ hai thay vì nói là doanh địa, còn không bằng nói là một trung tâm an trí tạm thời, nó không giống doanh địa trước là tiểu khu sa hoa nào đó, nơi đây vốn là sân vận động của thành thị.
69 Trong cửa truyền đến một trận tiếng chạy băng băng dồn dập, cửa biệt thự rốt cục mở ra, ánh vào trong mắt Tiêu Tử Lăng chính là một khuôn mặt quen thuộc, chính là tiểu cô Tiêu Tình Vân, lúc này cô đã mất đi thần thái phấn chấn vốn có, hình dáng tiều tụy không thấy nửa điểm sinh cơ, cô rũ mắt vẻ mặt mệt mỏi đứng ở cửa.
70 Ở trên đường, vẻ mặt Tiêu Tình Vân mê mang, cô không ngờ tới Tiêu Tử Lăng có thể thoáng cái đã lấy ra được năm miếng tinh hạch cấp 1, phải biết rằng có lần Kiều Tân Vũ chém giết được một con tang thi cấp một, đã khoe khoang rất lâu ở trước mặt các cô, đó không phải như tang thi bình thường, tang thi đã tiến hóa có dị năng, nguy hiểm hơn gấp trăm lần so với tang thi bình thường.
71 Hứa Tấn Dương không nói gì thêm liền tiếp nhận thứ Tiêu Tử Lăng đưa qua, không phải cảm thấy theo lý thường phải làm, mà là áp lực khi nuôi sống tám đứa trẻ khiến cho anh chỉ có thể tiếp nhận ý tốt của bọn Lục Vân Đào.
72 Khi bọn Tiêu Tử Lăng trở về tuyệt không suôn sẻ, hóa ra lúc này tang thi không còn du đãng từng con nữa, mà đã bắt đầu tập hợp lại, hình thành một đàn lại một đàn tang thi nhỏ.
73 Mọi người xuyên qua cánh cửa lớn đó, ánh vào mi mắt chính là một mảnh cảnh tượng bận rộn. Vô số người sống sót đang cúi đầu làm việc cật lực, dựng lên một trận tuyến phòng thủ mới ở bên trong xưởng quân công.
74 Tiêu Tử Lăng thấy tất cả mọi người đã không ở đây nữa, lúc này mới lớn mật lê đến bên người lão đại, nịnh nọt nói: “Sở ca, anh xem xem tiểu cô nhà em an bài thế nào?” Sở Chích Thiên nhàn nhạt quét nhìn Tiêu Tình Vân khẩn trương co quắp bên cạnh: “Dựa theo quy củ làm việc, ở khu người nhà.
75 Tiêu Tử Lăng dẫn Tiêu Tình Vân làm xong hết thảy thủ tục, cũng đã gần chạng vạng, Chân Nhất Long lấy ra một tấm card công tác đại biểu cho thành viên tổ hậu cần giao cho Tiêu Tình Vân, nhắc nhở hiện tại ăn cơm không có căn tin nhỏ nữa, tất cả mọi người phải đến căn tin lớn ăn cơm, mà cơm nước đều phải dựa vào tấm card công tác này để lĩnh.
76 Sở Chích Thiên không trực tiếp đưa cậu đến phòng luyện công, hung hăng thao luyện cậu một phen lấy làm giáo huấn như tưởng tượng của Tiêu Tử Lăng. Mà là trực tiếp xách cậu đến trong phòng tiếp khách, không chút khách khí vứt Tiêu Tử Lăng lên trên một tấm sô pha ba người.
77 Tiêu Tử Lăng thấy cách lúc ăn cơm chiều còn ước chừng một giờ, vì vậy đả tọa vận chuyển Thanh Tâm Thuật ngay trong phòng, Thanh Tâm Thuật có tác dụng trị liệu, hy vọng đến lúc ăn cơm chiều có thể để cho bề ngoài thoạt nhìn không tàn tạ nữa, không phải cậu chú ý điểm này, mà là sợ tiểu cô thấy sẽ lo lắng.
78 Buổi tối cỡ tám giờ, bất kể là chiến đội do người thức tỉnh cấu thành, hay là đội ngũ phòng ngự do người sống sót bình thường cấu thành, chỉ cần là người có năng lực chiến đấu đều tập trung toàn bộ trong sở tổng chỉ huy, yên lặng chờ đợi tin tức mới nhất của bộ đội tra xét của tổ chiến đấu Sở Chích Thiên.
79 Vì ứng phó lần thi triều này, Trần Cảnh Văn vận chuyển toàn bộ mấy cái máy phát điện lấy được từ khi bắt đầu mạt thế đến giờ, làm cho cả tòa xưởng quân công đèn đuốc sáng trưng.
80 Tiêu Tử Lăng chạy tới khu bắc, cậu lặng yên xuất hiện trên nóc nhà của nhà xưởng nào đó ở khu bắc gần trận tuyến phòng thủ thứ hai nhất, cậu đứng ở nơi đó yên lặng nhìn tràng diện chiến đấu đang hừng hực khí thế phía dưới, ánh mắt thấu ra bi thương.
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47