781 Thôn Mã Chủng. Mã Chủng cùng với Mộ Lâm là hai thôn nhỏ nổi danh “vùng đất chết” trên phiếm Hoàng Bình. Tương truyền khi xưa nơi này phát sinh một trận kỵ binh đại chiến, kỵ binh phương nam thua trận nặng nề, trên đường tháo chạy không ít người ngựa kiệt sức mà chết, thây rải khắp đường núi, nên được đặt tên luôn là Lạc Mã đạo.
782 Nửa ngày sau.
Phòng riêng Thành Bích.
- Tiểu thư, tiểu thư muốn đi đâu?
- Ngươi vì sao mỗi lần ta đứng lên lại hỏi câu này?
Thành Bích không hiểu ra sao nhìn, Tích Nhược ấp úng:
- Nô tì.
783 Lăng Phong đương nhiên không dễ buông bỏ như vậy. Lượn về miếu ăn tạm bữa tối, tán phét với Thành Bích vài câu, xong xuôi gắng gượng đè nén “nhu cầu” đã lâu không được âu yếm mỹ nhân, Phong ca lập tức quay trở lại công tác theo dõi, lần này là một thân đồ đen dạ hành.
784 Lăng Phong thận trọng đi vào.
Chỉ thấy Thành Bích đang ngồi bên bàn trang điểm vẻ mặt thất thần. Nàng đang mặc một bộ váy trắng tinh, dường như còn trang điểm tỉ mỉ.
785 Ngay khi thấy đối phương động, Lăng Phong đã dùng Hoạt Bất Lưu Thủ ngả theo. “Vù”“Leng keng”Tên kia khinh công rất cao cường, chớp mắt lại ra chiêu. Phi đao phi châm lại va chạm, đồng thời đổi hướng bay đến ngọn đèn trong phòng.
786 Trong lúc đám người Thái Nguyên đang ngắm trời đêm đầy Khổng Minh đăng vui vẻ. Thì ở một nơi khác, có một thiếu nữ đang lẳng lặng nhìn trời. Tuy dung nhan nàng vô cùng xinh đẹp, sắc mặt lại có gì đó nhợt nhạt yếu ớt.
787 Hiện tại đúng là thời buổi rối ren, bà con đua nhau đi đêm. Tên sát thủ vừa rồi mặc dù xuất thủ quỷ dị, nhưng nội công thì qua loa chẳng đáng là bao. Nếu gã dám đứng lại solo tiếp, Lăng Phong thậm chí chấp hẳn một tay, thắng thua thì.
788 Cảnh Điềm Giả Thanh nhìn nhau.
Hóa ra giữa Vệ Cơ và Di Hoa cung còn có một đoạn nợ nần như vậy, chẳng trách các sư tôn đồng ý để bọn họ giúp vị Thiên Tuế bí ẩn kia đoạt bảo hạp, nghe nói chính là của Vệ Cơ để lại.
789 Mã Chủng thôn, dưới màn đêm, cùng tiếng côn trùng rả rích là tiếng ai đó rầm rì. - Thế lực này, tạm gọi là “Cửu môn”. . . Hóa ra có ai đó đang bàn chuyện “tình báo”.
790 Lát sau.
Bên trong đại diện bí ẩn của phiến quân Cửu môn a. k. a "9 Gates", tổ chức phản phái lớn nhất Đại Tống,. . .
Đứng dưới điện là dàn vai phụ mặc ăn mặc vô cùng đa dạng phong phú, tạm không có thời gian tả hết.
791 Ở một nơi bí ẩn. Thực ra tác giả đương nhiên biết nó nằm ở đâu, nhưng vì tính chất câu chuyện, đành phải tăng thêm một chút màu sắc. Đây là một đại điện rất cao, ước chừng chẳng kém cung điện ở Trường An là bao.
792 Bên ngoài cửa điện, vài tên lính lác đang túm tụm chém gió.
Một gã đầu to ngáp một cái hờ hững nói:
- Móa, lâu lắm mới thấy Thiên Tuế giận như vậy.
793 Hồng Tuyết. Nàng mặc một chiếc váy màu hoa đào, phần cổ cùng phần eo đều điểm những bông hoa đào nhỏ xinh. Vừa sắc sảo như một bông hoa đang rộ, vừa tao nhã như một bức tranh.
794 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quyển 12: Hồi đáo kinh thành
Một góc phố Thái Nguyên giữa tháng 10.
795 Kinh thành, một con hẻm phố Đông. - Tránh đường, tránh đường. Thời đại này cái gì cũng thiếu, chỉ riêng thanh niên thất học đi bụi là dư thừa. Đối với loại địa phương hỗn tạp như phố Đông kinh thành, lại ngay gần tổng đà Diêm bang, mỗi ngày trên đường cái lượn nửa cái canh giờ đều có thể thấy ít nhất chục đám thủ hạ Diêm bang tinh lực tràn đầy.
796
Lăng Phong lao như bay vào rừng cây, vừa lúc loáng thoáng nghe một đoạn đối thoại.
Đầu tiên là tiếng nữ nhân thất thanh:
- Các ngươi rút cục là ai? Vì sao muốn giết ta?
Sau đó là tiếng hô hố cười nói:
- Bạch tiểu thư, cô không cần biết, dù sao chắc chắn phải chết rồi.
797 20 năm trước. Thập Đại Ác Nhân. Bài danh thứ mười, ngoại hiệu “U”. Thông tin về “U” cũng giống như cái danh hiệu của hắn, hoàn toàn mù mịt. Nghe vài nhân sĩ nói “U” có thuật ẩn thân thượng thừa, có thể trong cái chớp mắt mà thình lình xuất hiện.
798
Lăng Phong không cần nhìn cũng biết ai đến.
Chỉ thấy từ sau lưng hắn, từ từ hiện ra một bóng người màu tím, tóc dài xõa bay bay. Trong cái không khí âm u rừng rú, xung quanh lại có mấy xác chết, thật không khác nào một nữ quỷ.
799 Mã Chủng thôn, nửa đêm không trăng. Lăng Phong mượn nhờ bóng đêm rón rén trở lại căn miếu nhỏ. Trường Phong tiêu cục lần này đến Mã Chủng cả chục người, đương nhiên một cái miếu không trụ hết được.
800
Nửa canh giờ trôi qia.
Lúc này, giữa cánh rừng đang có một kẻ mồ hôi lấm tấm, đứng trước một cái hố xem chừng vừa mới đào xong, mệt mỏi nói:
- Tạm chôn người ở đây đi.