1 Tiếng Kinh coong ấm áp báo hiệu cửa hàng có khách. Justus Jonas mỉm cười bước vào rồi đóng cửa lại. Cậu ngay lập tức nhận ra tiếng chuông quen, dù lần cuối cậu cùng cô Mathilda tới đây đã xa tới mấy năm trời.
2 Nối chân nhau, Cotta, Harding và Justus lao qua gian bán quần áo. Ông Laurent vừa đặt lên bàn một chiếc khăn quàng cổ, nhưng nữ khách hàng chẳng hề chú ý.
3 - Justus, cậu vào cửa hàng của ông Laurent để làm gì? - Bob hỏi. Cậu mở chai Cola cuối cùng, và ngồi xuống chiếc ghế bành đã cũ, thứ duy nhất làm cho Bộ tham mưu của ba thám tử có vẻ ấm cúng hơn.
4 - Tôi biết ngay mà, các cậu sẽ ngồi bàn về vụ nầy,- giọng chú thanh tra Cotta vang lên từ loa. - Chào chú thanh tra! - Justus nói rồi nháy mắt vế phía Peter và Bob.
5 Họ ngồi lên xe đạp. Đó là một ngày ẩm ướt, u ám, hoàn toàn quái gở đối với thời tiết Califonia thường ngập tràn ánh nắng. Nhưng khung cảnh rất hợp với không khí đang nặng trĩu của Bộ Ba.
6 Peter và Bob sững sờ nhìn Justus. - Sao cậu lại nói thế? Gã phải chăm lo cho đứa trẻ bị bắt cóc chứ!- Ngớ ngẩn! Đó chỉ là trò đánh lạc hướng thôi. Gã đọc được cái tin đứa trẻ mất tích trên mặt báo.
7 - Các cậu ở đâu thế? - Justus vừa kêu vừ lao xuống cầu thang, nhanh lẹ đến bất ngờ. Bám theo cậu là Bob, người đấu tiên nghe thấy tiếng của Thám tử trưởng.
8 Peter nhanh lẹ thả mình xuống ghế bành, trong khi Justus đứng tựa vào mép bàn máy tính. Dạ dày cậu đang gào thét đòi chất lỏng, ngoài ra nó hoàn toàn bình thường.
9 Thám tử trưởng bước vào Bộ tham mưu, lôi ra bài báo mà tối hôm qua Bob đã tìm lại được. Cậu đọc một lần nữa. Qua lần sao chép, tấm ảnh đã mờ đi, nhưng người ta vẫn còn nhận rõ nét mặt Rodder.
10 Khi bước vào quán Romana. Bob thấy trong quán có vài vị khách đang ngồi bên những chiếc bàn được bày biện rất lịch sự, tinh tế. Đây là một trong những dạng Restaurant sang trọng mà bình thường ra ba chàng chẳng mấy khi bước vào.
11 Peter đậu chiếc xe MG của cậu phía trên dãy nhà gỗ cũ kỹ được xây bên khoảng bờ biển dốc đứng. Vì hướng nhìn ra biển, ngày xưa khoảng đất nầy được coi là một địa điểm xây nhà ở thú vị, nhưng rồi có một nhà sản xuất phim đã mua toàn bô vùng nầy và để mặc cho nó xuống cấp theo thời gian.
12 Vì hoảng hốt, đèn pin tuột ra khỏi tay Thám tử phó, rơi xuống đất, lăn xuống dưới gầm tủ Buffet. Tiếng huýt sáo tắt ngang, thay vào đó là một tiếng cười khúc khích khe khẽ, đượm vẻ ngọt ngào.
13 Ngay trong đêm đó, Peter gọi điện nói vào máy trả lời tự động tại Bộ Tham Mưu, nhắn hai bạn nhất thiết phải gặp nhau ngay sáng ngày mai. Có tin mới, tin quan trọng.
14 Con đường quay trở lại Bộ tham mưu dù tốn nhiều thời gian hơn chút đỉnh, nhưng cả ba đã chuẩn bị tinh thần trước. Bởi lần nầy thì Bộ Ba cưỡi trên những chiếc xe đạp của họ và chủ ý đi qua những nơi ngài tổng thống ngày mai sẽ đi qua.
15 Đúng giờ quy định, Peter đưa chiếc VW của Bob vào một trong những bãi đậu nhỏ, rất khó phát hiện từ hướng phố. Từ bãi đậu nầy, cậu có thể dễ dàng quan sát ngôi nhà của Rodder, nó nằm ngang triền đồi phía dưới, chỉ cách đó có vài trăm mét.
16 Lo lắng, Peter đặt ống nghe xuống. Cậu đã nhiều lần tìm cách gọi cho Bob, nhưng cậu bạn ở đầu dây bên kia không nhận. Hy vọng cậu ấy không gặp chuyện gì, Thám tử phó nghĩ thầm.
17 Peter nhanh chóng rời cabin điện thoại. Nếu gã đàn ông mặc bộ đồ xám vừa bước ra từ quán ăn nhanh kia có liên quan chút nào đến vụ tấn công ngài tổng thống thì thời gian bắt đầu trở nên gấp gáp rồi: đã gần chín giờ rưỡi.
18 Justus và Bob chạy từ khách sạn ra ngoài. Đồng hồ chỉ chính xác 10 giờ và hàng trăm người tò mò đang chờ ngài tổng thống xuất hiện. Hai thám tử len lách đi xuyên qua đám người rồi chạy vào một con phố nhỏ, nơi có chiếc xe VW của Bob.
19 Rodder lao ra ngoài, tay cầm súng lục. Ambler muốn lên tiếng cảnh báo đồng bọn, nhưng muộn rồi: Justus đập cho gã đàn ông một đòn chí mạng. Rodder ngã văng khỏi lan-can và đập mạnh thân hình xuống nước.
Thể loại: Trinh thám
Số chương: 13