161 Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, không biết tại sao, Bình An chỉ cảm thấy trong lòng ngòn ngọt , tựa như trong lòng được rót mật.
Còn có, y phục trên người rõ ràng đơn bạc như vậy, không ngăn được bao nhiêu hàn khí, chỉ là, nàng lại cảm thấy toàn thân đều ấm áp, như được một vầng thái dương ấm áp vây quanh.
162
163 Chỉ cảm thấy, thiếu niên trước mắt này thì ra lớn lên cũng rất dễ nhìn!
Trước đây, nàng vẫn chỉ cho rằng ca ca của mình nam tử đẹp mắt nhất.
Thời điểm ở Lăng Ngọc quốc cũng không thiếu hoàng tôn quý tộc theo đuổi mình.
164
165 "Ngạch. . . "
Bị người ôm thật chặt, làm Nhạc Đồng Đồng sửng sốt.
Sau một khắc, đôi mắt đẹp nhấc lên, khi thấy thiếu niên đang ôm mình, cả người lập tức như sét đánh ngang đầu, triệt để chấn động.
166 Truyện không có chương 159
167 Nhạc Đồng Đồng nhìn bộ dạng đắc ý khoe khoang của Dạ Quân Lăng không khỏi hé miệng cười nói.
Dạ Quân Lăng này thật đúng là đáng yêu!
Lúc hai người nói chuyện vui vẻ, lại không nhận thấy hai đạo bóng dáng đang đứng ở cửa.
168
169 Phượng mâu thâm thúy yên tĩnh quan sát Nhạc Đồng Đồng, thấy sắc mặt Nhạc Đồng Đồng hôm nay không tệ, mới hơi chút yên tâm lại.
Cuối cùng, phượng mâu vừa chuyển, liền rơi vào trên người Dạ Quân Lăng.