1 “Nên rời giường thôi. ”“Uhm. ”Kết hôn đã năm năm , buổi sáng mỗi ngày đều là những đoạn đối thoại giống nhau. Nghe được tiếng gọi quen thuộc kia, Kha Khải Đường mở mắt ra đã thấy Lí Thần Du ăn mặc chỉnh tề đứng ở đầugiường ,nhìn hắn mỉm cười ý muốn hỏi hắn hôm nay muốn mặc quần áo gì ?.
2 Đêm đó, sau khi Kha Khải Đường về nhàthì cũng đã mười một giờ đêm , Lí Thần Du như thường lệ chờ hắn về nhàmặc kệ dù có trễ đến thế nào. Nam nhân nào được đối xử như vậy làm saolại không cảm động, nhưng hắn biết nàng chính là người thê tử có tráchnhiệm như vậy, bên trong nụ cười kia cũng không có chút tình cảm nào.
3 Giờ lành đã đến, chú rể tân nương dắt nhau vào bàn, Lí Thần Du chỉ dám nhìn trộm vài lần, nhưng chỉ cần liếcmắt một cái liền thấy rõ ràng Diệp Nhân Phong vẫn là gương mặt tuấn túnhã nhặn năm đó, thêm một phần khí chất trầm ổn, rất giống một người nam nhân chuẩn bị lập gia đình, có thể làm người chồng, làm người cha.
4 Kha gia một ngày bắt đầu từ bữa sáng, một nhà bốn người ngồi ở bàn ăn, ở mặt ngoài xem ra rất hoà thuận vui vẻ. “Ba ba sớm !” Kha Hoằng Kiệt đối phụthân chào hỏi, gần đây nhất ít nhìn thấy phụ thân, thanh âm của hắn đặcbiệt nhảy nhót.
5 Kha Khải Đường rất ít khi cùng mẫu thân nói chuyện tâm sự , cả hai đều có sự nghiệp muốn làm, gặp mặt cũng liền chào nhau một hai tiếng,sự thân mật giữa hai người cùng người đi đườngqua lại không sai biệt lắm.
6 “Lão bà, tỉnh vừa tỉnh…… Ngươi ngủ lâu như vậy, bụng cũng đã đói. ”“Ân?” Ai hội kêu nàng lão bà? Là lão công nàng sao? Bọn họ trong lúc đó có thân mật như vậy? Lí Thần Du mơ mơ màng màng mở mắt ra, quả thực nhìn đến Kha Khải Đường tới gần mặt, không khỏi hoang mang hỏi:“Ta đang nằm mơ…… Vẫn là uống rượu ?” “ Mỹ nhân ngủ, ta sẽ hầu hạ.
7 Ăn xong bữa tối mà cũng không biết mỹvị của nó như thế nào, đối mặt với đôi vợ chồng không thế nào có hạnhphúc mỹ mãn vẫy tay cáo biệt. Kha Khải Đường ôm bả vai thê tử đi vềhướng bãi đỗ xe, Lí Thần Du lại mở điện thoại hỏi thăm qua bảomẫu,“Hoằng Kiệt cùng Nhược Lan đã ngủ chưa? Vất vả, ngươi trước cứ tantầm đi, tối hôm nay đã có người hầu, không phiền người nữa.
8 Thức trắng cả đêm, Lí Thần Du dưới đáylòng tự mắng chính mình mấy trăm lần, đều do nàng không biết cách ănnói, không hiểu cách biểu đạt, kết quả biến thành tự hại chính mình,trên thế giới nào có nữ nhân nào ngu ngốc như nàng không ? Nhất định lànàng chưa từng đi làm, kinh nghiệm duy nhất chính là làm một giáo viênthực tập , nàng quá non nớt, một chút kỹ xảo đàm phán cũng không có, tâm lý với đối Kha Khải Đường lại là một mực kính sợ, khó trách hắn nói cảmột chuỗi dài, nàng ngay cả nửa câu cũng không chen vào được.
9 Ngày hôm sau, Lí Thần Du gọi điện thoại cho Liêu thư ký, thay Kha tổng đại nhân nhắn nghỉ một ngày ,lý do làmiệt mài quá độ…… Không đúng, là xã giao quá độ, cần hảo hảo tĩnh dưỡng.
10 Năm năm sau, nước Pháp , trong phòng tuần trăng mật khách sạn sa hoa. “Chồng à, ta yêu ngươi. ”Kỷ niệm kết hôn mười năm, lễ vật lớnnhất chính là năm chữ này, Kha Khải Đường hận không thể ghi âm rồi hằngngày phát lại, thời điểm vợ hắn ở trước mặt hắn yếu ớt thổ lộ, hắn cănbản không kịp hành động, ai bảo hắn đều đặt tâm trí ở trên người nàng,nào có thể tách rời nổi chứ ……“Vợ a ngươi……” Hắn ghé vào trên ngườinàng thở dốc, cảm thấy chính mình như là bị ám khí công kích, không hềchuẩn bị, càng đừng nói đến chống cự.