1 - Khảo sát sự hội tụ của tích phân i bằng. . .
Có đứa con gái một tay cầm bút một tay cầm quyển sổ nhỏ, vừa đi vừa ngẫm nghĩ cách giải cái đề toán mà ngay cả giáo viên cũng ngán ngẩm.
2 Thứ bảy.
Giờ ra chơi.
Một bóng dáng chạy vụt vào lớp 12A2, hướng đến chỗ Hy An.
- Anh! Vi Vi. . . Vi Vi. . . - Tịnh Phương vừa nói vừa thở không ra hơi.
3 Chủ nhật.
Khả Vi lười biếng ngủ đến chín giờ mới dậy. Cô sang nhà Tịnh Phương chơi, thì mới hay cô bạn bị Hy An rủ rê đi xem anh quay quảng cáo. Được! Hai người đánh lẻ không thèm nói cô một tiếng.
4 “- Dương tìm Vi có chuyện gì?”
Câu nói ám ảnh từ lúc Khải Dương trở về nhà. Lần đầu tiên được ai đó gọi tên một cách dễ nghe đến vậy. Tưởng rằng sau chuyến đi này, cậu sẽ thay đổi cái nhìn với con nhỏ Vi Vi, từ ấn tượng xấu ban đầu thành xấu xí hơn.
5 Sau màn ra mắt không thể nhạt nhòa hơn của Huỳnh Khải Dương với các thành viên trong nhà, cậu chính thức được thu xếp chỗ ở tại phòng tầng ba, đối diện với phòng của cái anh cao lớn đẹp trai.
6 Sáng thứ hai có người vào phòng, không nói một lời nào đã tàn bạo kéo Khải Dương ra khỏi giường.
Khải Dương mơ màng mở mắt, còn định quăng một câu càm ràm thì nghe được một giọng nam quát thẳng vào tai.
7 Trong khi Khải Dương quyết tâm vạch ranh giới với Linh Lee thì nhỏ tự nhiên xin cô chủ nhiệm chuyển đến ngồi chung bàn với cậu. Hôm đầu tiên cậu bắt chuyện bị con nhỏ bơ, nhục muốn chết.
8 Khả Vi chuyên tâm lựa chọn rau quả ở quầy thực phẩm. Tịnh Phương đẩy xe hàng đi sát bên cạnh, thắc mắc hỏi.
- Dạo này siêng đi siêu thị mua đồ vậy? Vi học nấu món mới hả?
Khả Vi ậm ừ trả lời.
9 Một giây.
Hai giây. . .
Tịnh Phương hốt hoảng đẩy mạnh Hy An ra, đôi mắt cô mở to kinh hãi, cô nhìn anh với ánh mắt không thể tin được.
Tịnh Phương mang tâm trạng hoang mang kích động, chạy một mạch ra khỏi nhà.
10 - Hả? Đâu?
Mẹ lo lắng nâng mặt con gái lên, mẹ banh cả mắt, nhìn trái, nhìn phải, vén cả tóc con soi cho kỹ, một hồi sau vẫn thấy da mặt con gái vẫn mịn màng trắng trẻo, chẳng thấy có cái sẹo nào cả.
11 Cuối năm, Tịnh Phương trong ban văn nghệ của trường thường xuyên phải đi họp, nên Khả Vi phải tự đi về. Những lúc làm biếng lái xe, cô sẽ nhắn tin trước cho Khải Dương, bảo cậu ta chở cô về.
12 Khải Dương tỉnh cả ngủ, đập bôm bốp vào mặt mình. Lúc đầu còn tưởng mớ ngủ, sau cảm giác đau đau thì cậu mới xác nhận mình rất tỉnh táo. Cậu lập tức lao xuống tầng dưới, quên luôn phép lịch sự là phải gõ cửa phòng, tự ý mở cửa chạy vào trong luôn.