1 Cơn gió thổitràn qua khung cửa hơi thở khô khốc của trời đầu thu, cuốn theo mộtchiếc lá vàng rơi nhẹ bẫng xuống nền nhà. Đâu đây trong không gianthoang thoảng hương vị ngọt ngào đầy khoan khoái đón một ngày mới tốtlành.
2 “Ồ!” – YoSeob cầm tờ lịch làm việc mới được sắp xếp lại, đôi mắt tràn ngập một sự khó tin – “Chúng ta thực sự có một ngày nghỉ này. Nhưng mà lại phải đưa cái cô Minh Tuyết gì đó đi thăm quan Seoul thật sao?”Cái đó cũng chẳng phải khó khăn gì để hiểu ra.
3 Minh Tuyếtngước ra bên ngoài cửa xe, ngắm nhìn con phố Hàn Quốc, nơi cô cảm thấyvừa gần gũi vừa xa lạ. Mọi thứ ở nơi này từ con người, cách sống, phongtục đối với cô đều quá mới mẻ mà trong vài ngày cô không thể thích kịpthời thích ứng như mình đã nghĩ.
4 Minh Tuyết vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa bước xuống cầu thang, ngước nhìn quanh một vòng. Trời rõ ràng còn rất sớm nhưng cả căn nhà đều vắng lặng, không có mộtchút hơi thở của con người nào.
5 Một ngày mớilại bắt đầu với những cơn gió trong lành thổi xào xạc qua những tán lá,với những ánh nắng ban mai lấp lánh rọi khắp muôn phương. Vừa thức dậy bước xuống cầu thang, mấy chàng trai đã thấy Minh Tuyết bên chiếc máy tính, vẻ mặt rất chuyên tâm làm việc.
6 Trong cănphòng yên tĩnh tràn ngập những hương vị mát lành của những làn gió, hình ảnh Minh Tuyết hiện lên với một phong thái rất cuốn hút, làm cho bất kì ai trông thấy cũng không rời mắt nổi.
7 Vẫn như thường lệ, Yo Seob trở về nhà sau khi hoàn thành xong công việc buổi sáng. Trên khuôn mặt mang đầy tính trẻ con và đáng yêu lúc nàythoáng hiện chút mệt mỏi, nhưng vẫn duy trì hào quang của một thần tượng đủ khiến các cô gái mê mệt.
8 “Yo Seob! YoSeob à!” – Trong căn nhà lúc này đang tái diễn lại một hoàn cảnh đã rấtquen thuộc từ hôm qua tới giờ. Phía trước là Yo Seob đang bước đi đầybực dọc, phía sau Minh Tuyết vẫn bám theo, khổ sở cầu xin một cơ hội xin lỗi và giải thích.
9 Ngừng lại trong chốc lát, những ngón tay Minh Tuyết đặt trên bàn phím, ánh mắt bất giác hướng ra ngoài cửa sổ. Cũng không biết từ khi nào, khắp không gian xung quanh tràn ngập nhữnghương vị của mùa thu, theo một cơn gió nhẹ ùa tới cùng với một cảm giácmát mẻ và dịu êm.
10 Hoàng hônbuông nhẹ xuống thế gian, phủ lên khắp mọi nơi một gam màu vàng cháynhạt nhoà. Đâu đó một vài giọt nắng còn rơi rớt lại chiếu xuông thềmnhà, mang theo một hương vị thật trong trẻo.
11 _ “Nắng thậtlà đẹp!” – Ngước nhìn bãi biển trải rộng khắp tầm mắt một màu xanh êmdịu, Minh Tuyết không nhịn được cảm thán một câu. Trước mắt người con gái ấy hiện tại là một khung cảnh xinh đẹp đến không lời nào tả hết được.
12 Mặt trời đãlên cao tới gần đỉnh đầu, toả những tia nắng chói loà xuống thế gian từrất lâu rồi, nhưng ai đó đến tận giây phút này mới bắt đầu tỉnh ngủ,ngáp ngắn ngáp dài bước lên tầng thượng.
13 _ “Anh muốn có vật nuôi!”Vào một buổi sáng đẹp trời, khi tất cả mọi người đều tập trung đủ cả ởphòng khách, Jae Sung đột nhiên mở miệng phát biểu một câu gây sốc nhưthế, khiến tất cả mọi ánh mắt cùng quay lại, đổ dồn về phía tên đàn anhđó trong kinh ngạc.
14 Tập trung!Minh Tuyết ngồi trên ghế, khép đôi mắt lại, không ngừng nhắc nhở bảnthân chuyên tâm hơn để cảm nhận được những cảm xúc trong tâm tưởng. Không gian xung quanh người con gái ấy lúc này lặng lẽ như tờ, đâu đóchỉ còn những tiếng gió nhè nhẹ thổi ngoài khung cửa.
15 Đứng trước ống kính với phong thái lạnh lùng và đầy quyến rũ, Hyung Ki lúc này mangtheo một sự cuốn hút mãnh liệt, khiến cho bất cứ cô gái nào trông thấyđều không sao rời mắt nổi.
16 _ “Minh Tuyết! Nước cam!” – Yo Seob một bên ngồi trên ghế để cho nhân viên trang điểmlại, một bên lớn tiếng gọi như một ông chủ. Đáng thương thay cho Minh Tuyết mấy ngày qua, bận rộn sắm vai trợ lý đến mức ngay cả trí óc cũng đã hoàn toàn cho rằng bản thân là như vậy, vừanghe thấy có người hô lên là vội vàng chạy tới giúp ngay.
17 Minh Tuyếtbước qua đoạn đường đông đúc, đôi mắt không ngừng nhìn quanh khắp tráiphải. Tuy rằng hôm trước cô đã nhìn thấy mọi người chuẩn bị và trang trí các gian hàng, nhưng đến khi tận mắt nhìn thấy toàn bộ khung cảnh ngôitrường trong lễ hội văn hóa vẫn không khỏi bị choáng ngợp.
18 Lại một ngày mới bắt đầu trong căn nhà quen thuộc, khởi đầu bằng tiếng gọi của Minh Tuyết từ phía trên lầu xuống dưới. _ “Hyung Ki à!’ – Giọng nói của người con gái ấy không giấu nổi vẻ mệtmỏi sau nhiều giờ làm việc liên tiếp không ngừng nghỉ.
19 Lang thang trên phố mà không có chút mục đích nào, Minh Tuyết bước trở vềnhà với tâm trạng đầy buồn bã, trong đôi mắt đầy những ưu tư. Cô gái ấylúc này tựa như một người lạc lối trong cơn bão tuyết, không biết nên đi đâu về đâu.
20 _ “Ô! Tuyết!Tuyết rơi rồi nè!” – Minh Tuyết vui vẻ hạnh phúc áp mặt vào kính nhìn ra ngoài trời, bộ dạng tựa như một đứa trẻ con. – “Tuyết thật kìa. ”Phía bên ngoài lúc này được phủ lên bởi một màu trắng tinh khiết củanhững bông tuyết đầu mùa, rơi xuống nhẹ bẫng giữa những cơn gió lạnhlẽo.