1 "Thách thức lớn nhất trong cuộc đời này là?""Lúc thi tiếng Anh cấp bốn, tớ phải thi bốn lần mới qua được. ""Chí hướng của cậu cao hơn chút được không.
2 Muộn, lại muộn rồi. Lần nào cũng tính kĩ thời gian ra ngoài, nhưng chẳng lần nào đến được đúng giờ. Lúc Tư Niệm bước vào phòng quay thì mọi việc đã được chuẩn bị sẵn sàng, Trình Thần đang nói chuyện với người phát ngôn Trần Mân.
3 Tiếng mưa rất to, còn có tiếng nói chuyện điện thoại ở bên cạnh, tất cả đều bị câu hỏi đơn giản này đè xuống. Em sống tốt chứ?Thật ra rất tốt, làm gì có ai vì mối tình đầu thất bại mà không gượng dậy được chứ.
4 Cuối cùng, sau khi hai trao đổi rất nhiều chuyện cần chú ý xong, cô mới phát hiện đêm nay anh sẽ bay, nói cách khác, con chó kia nhất định phải được đưa đến nhà mình trong đêm nay.
5 Cô ôm chăn, chìm trong hồi ức suốt mấy tiếng, cuối cùng đến tận tờ mờ sáng mới đi ngủ. Kết quả vừa ngủ được một lát đã cảm thấy ngón tay âm ấm, cố gắng mở mắt ra, Sprite đang đứng bên giường ngoe nguẩy đuôi, miệng ngậm ngón tay cô, đôi mắt mở to.
6 "Anh vừa xong việc à?"Bởi vì quá đột ngột nên cô hoàn toàn không nhớ ra việc mời anh vào nhà. Anh hơi xấu hổ ho một tiếng: "Ban nãy anh vốn ở dưới nhà, nhận được điện thoại của em nên lên luôn.
7 Chuyện sữa bột Tư Niệm tự biết mình đuối lý, cố tình gửi cho Trình Thần bốn hộp sữa bột kèm địa chỉ mua trên taobao. Trình Thần chỉ gửi một tin nhắn, vẻn vẹn ba chữ 'OK, cám ơn'.
8 Chỉ vì một tin nhắn đó, Tư Niệm không bước chân ra khỏi nhà liền tù tì ba ngày. Ngày nào cũng nằm trên sô pha, vừa cắn hạt dưa vừa đọc tư liệu, bình thường khi cô ăn một túi hạt dưa thật to, Coca cũng có thể ăn một đống nhỏ.
9 Giọng anh rất tùy hứng, nhưng khi vào tai cô lại khiến cô trầm mặc thật lâu. Cô cúi đầu, rót một cốc coca nấu gừng ra đưa cho anh: "Đúng thế, cực kỳ ân hận.
10 Trong lúc hai người nói chuyện, Sprite cũng chỉ nịnh nọt lè lưỡi, nhìn Tư Niệm một lúc rồi lại quay sang nhìn Trình Thần. Tư Niệm không ngừng lau tóc, mắt nhìn Trình Thần bắt đầu trải chiếu, động tác rất nhanh nhẹn, nhưng vừa làm xong thì con chó đã nhào lên, lộn một vòng làm chiếu nhăn hết lại.
11 Khi phim 'Hoa Trang' đã xác định xong dàn diễn viên, Lý Hiểu Thanh lập tức làm việc không ngừng nghỉ để mời phóng viên đến buổi họp báo. Lần này Lý Hiểu Thanh giảm được lượng tiền đáng kể, chỉ cần lôi danh sách diễn viên ra cũng đủ dọa người rồi.
12 Trình Thần đột nhiên bảo: "Đưa anh xem kịch bản em đã sửa xong. " Tư Niệm lập tức thở ra, chạy về phòng lấy một chồng giấy A4 rồi đem ra cho anh: "Em mở đèn sáng hơn nhé?""Không cần đâu.
13 Tư Niệm nhận bình nước, nhìn miệng bình một lúc, không biết có nên uống hay không. "Uống đi uống đi. " Thẩm Triết nói nhỏ, "Bệnh sạch sẽ của Trình Thần là nỗi hận của toàn dân, tên này chỉ không chê mỗi em thôi.
14 "Quên mất. " Trình Thần cũng nói với vẻ tiếc nuối, "Ban nãy nói đến đâu rồi nhỉ?"". . . Đến chuyện em phải về Thượng Hải. "Có vẻ không phải là nói đến đâu mà phải là làm đến đâu rồi mới đúng chứ nhỉ?Anh lại lui lại, ngồi xuống ghế sa lon: "Sao phải về?"Tư Niệm vẫn nghĩ về chuyện ban nãy, thuận miệng nói: "Kịch bản bộ phim thì anh cũng coi như là người sáng tác, nếu có vấn đề thì gọi cho em là được rồi, cũng không phải cần sửa gì nhiều.
15 Tư Niệm bất giác lùi lại một bước. Sau đó thốt lên một câu với bản năng tự vệ: "Đạo diễn Trình. . . mai nói chuyện kịch bản được không?"Thế nào gọi là lừa mình dối người? Chính là thế này.
16 Kết quả trực tiếp của chuyện này là sau khi Tư Niệm về phòng mình, cả người ê ẩm, ngủ một giấc đến tận khuya. Đến khi chuông cửa kêu một lúc rất lâu cô mới mơ màng tỉnh dậy, sau đó trở mình, tiếp tục ôm chăn ngủ như chết.