61 Sáng sớm tỉnh dậy, Dương Chính phát hiện Thụy Thu đang tựa đầu vào tay hắn mà ngủ say sưa. Đêm qua chăm sóc Dương Chính đến nửa đêm, lại nói chuyện với hắn khá lâu nên nàng ta ngủ gục lúc nào không biết.
62 Phía cực Bắc, dãy núi Băng Ma Cô Sơn sừng sững ngàn đời, trong đó Vân Trung Thành cũng tồn tại từ xưa. Vân Trung Thành ở đỉnh mây cao giống như kỳ tích.
63 Ầm, tiếng nổ vang lên chấn động cả Huyết quan cốc, đất đá đổ sụp ào ào. Cả Dương Chính cũng không ngờ Vệ Nhung quân lại đem Lôi thần pháo đến đây. Lúc trước hắn ở Ngọc Long sơn từng xem qua thứ này, một cỗ Lôi thần hỏa pháo nặng tới mấy tấn, trên Ngọc Long sơn không nhiều không ít, vừa vặn có 10 cỗ pháo.
64 Mặt đất rung động, thiên quân vạn mã cho dù ở trong bóng tối cũng không hề có chút hỗn loạn, hàng ngũ chỉnh tề, không có tiếng người và binh khí, chỉ có tiếng vó ngựa lộp độp trên đường không ngừng vang lên đầy vẻ áp bức.
65 Dương Chính ánh mắt thoáng động, giơ cao Kinh Lôi thương, vận kình quát lớn:"Lôi Mông Tư Đặc đã chết, còn có ai dám ngăn đường?" Hoàng dương kỵ sĩ xung quanh cũng thông minh, hiểu được thời cơ cùng cất tiếng thét như sấm dậy.
66 Cũng giống như bình thường, chiến sự khẩn cấp cũng không lan đến nơi này, Bi Thương hoang nguyên vẫn hoang lương lạnh lẽo như xưa. Ánh mặt trời chiếu rọi trên hoang nguyên nhưng cũng không tạo chút cảm giác ấm áp nào.
67 Khâu Viễn Sơn suất lĩnh đại quân xâm nhập vào Vệ Nhung Đông tuyến, Lang quân lưu trú ở đại bản doanh không đầy hai vạn người, hơn nữa còn là tàn binh già yếu.
68 Mở phong thư tín, đọc xong nội dung bên trong, Khâu Viễn Sơn sắc mặt biến thành xanh dờn. Ông siết chặt tay, hai mắt nhắm lại, toàn thân run rẩy như đang áp chế nội tâm đang dậy sóng, cảm giác phẫn nộ ngập tràn trong tim.
69 Nửa ngày trước nàng vừa được phong làm Chinh tây tướng quân, thống lĩnh Long quân, điều này cũng có nghĩa là nàng đã được phụ thân chính thức thừa nhận.
70 Sau một đêm mưa lớn, hộ thành hà chảy cuồn cuộn trở lại, còn Lang quân đột nhiên giống như mới uống xuân dược, từ sáng sớm đã bắt đầu tấn công điên cuồng.
71 Sau trận chiến tanh máu đó, bầu trời giống như tấm lưới úp chụp lấy mặt đất, Dương Chính lê bước đi trên bùn đất, gương mặt mệt mỏi dính toàn bùn đất và huyết tương, khôi giáp toàn thân đều bị phá nát, khi hắn di chuyển phát ra tiếng lách cách.
72 Ma Thần Tướng Quân khép lại với cái chết đột ngột của Dương Chính cùng nhiều chuyện chưa giải quyết xong, phải chăng tác giả cho truyện này "Thái giám"?Không! Tạm rời thế giới "Might" với chiến tranh khốc liệt, quân đội trùng trùng, tác giả sắp dẫn dắt người đọc sang một thế giới khác, một thế giới "Magic" đầy ma pháp hoàn toàn xa lạ và huyền bí.
73 Ánh dương quang từ cửa sổ chiếu vào, cả căn phòng nhỏ đều trở nên ấm áp. Vừa nằm xuống nghỉ ngơi một lát, lữ giả duỗi người thở ra một hơi dài khoan khoái, toàn thân mệt nhọc đã lâu chưa được thoải mái như thế này, qua một giấc ngủ cơ bắp căng cứng đột nhiên thả lỏng, cơ hồ khiến cho lữ giả muốn ngủ cho đến chết nhưng lữ giả biết rõ đây chính là lúc khảo nghiệm ý chí.
74 Dương Chính lần đầu tiên nhìn thấy một tòa thành lớn của Bắc đại lục, phong cách kiến trúc của hai đại lục hoàn toàn khác hẳn nhau, so ra thì kiến trúc của Nam đại lục thô kệch hơn nhiều, kiến trúc của Bắc đại lục tinh trí đẹp đẽ, màu sắc chủ đạo của Đồ Lan Đóa là màu trắng bạc, các tòa nhà phong cách ưu mỹ, tạo hình đặc biệt sắp thành dãy trong thành, Dương Chính vừa tiến vào trong liền bị thu hút.
75 Dương Chính bước tới trước, tinh hạch trong tay hắn dưới khu động của tinh thần lực liền phát ra ánh sáng màu vàng mông lung. Nguyên tố lực thuần khiết trào dâng trong tinh hạch.
76 Đặc Lý Mạn, Khải Sắt Lâm, A Lý, Phúc Nhĩ Mạn, Dương Chính và cả Đô Đô đều bị thương phải băng bó. Giữa bọn họ là một cái bàn, trên đó là kiện Sắt ngân y.
77 Dương Chính búi tóc lại phía sau đầu, thân hình cao lớn khôi ngô ẩn sau pháp bào rộng thùng thình. Hắc hoàng trượng được hắn giắt bên hông, tuy nhìn y như thiêu hỏa côn, dáng vẻ cực kỳ xấu xí nhưng Dương Chính lại đặt cho cái tên rất oai phong, suy cho cùng thì vật quý giá giấu bên trong nó, vẻ ngoài dù xấu xí nhưng không có được cái tên hay thì cũng ủy khuất nó quá.
78 Trời sáng rồi. Đầu của Khải Sắt Lâm giống như bị gậy lớn đập vào, đau đến muốn chết, bất quá cảm giác đau đớn này lại khiến cho nàng cảm giác sinh mệnh còn tồn tại.
79 Hình dáng dốc núi giống như ruộng bậc thang, rất ít thực vật sinh trưởng nơi này, trừ đá ra thì chỉ có đất cát hoang lương. Một mùi vị quái dị lan tỏa trong không khí, mùi vị này là hỗn hợp của phân nước tiểu lẫn mùi rữa nát hòa trộn vào nhau, khiến cho người ta cảm thấy phiền não mệt mỏi.
80 Nghĩ tới lần này mình lựa chọn thí luyện có độ khó cao nhất là đến sào huyệt Thực nhân ma, Khải Sắt Lâm trong lòng vừa cảm thấy ủ rũ lại vừa thấy hối hận.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Nữ Cường, Dị Năng
Số chương: 107