141 Mọi việc đã xảy ra như vậy, không biết là chú định của vận mệnh phải chịu nỗi khổ ba đời ba kiếp hay duyên phận phải gánh vác, vô tình khiến một người khác thay thế Liễu Dật tiếp thụ tình yêu của Cát Lợi Nhi.
142 Lam Ảnh quay đầu cười với vẻ tà dị: "Tiểu muội, nghe lời ca ca này, yêu một người cũng cần có dũng khí. " Nói đoạn, quay người đi về hướng nhóm Cát Lợi Nhi ba người đang đứng.
143 Lý Lăng còn đang quan sát thanh đao kì quái thì Lam Ảnh đã động thủ, thoáng chốc gió nổi lồng lộng, những cánh hoa màu trắng bay múa khắp trời giống như tuyết rơi tháng chín, vô cùng mĩ lệ.
144 "Mẹ ơi, cái quỷ quái gì thế, làm sao đến nỗi hạ xuống không xong, báo hại ta đầu cắm vào đất. " Tô Thiếu rút đầu khỏi mặt đất, vừa phun phù phù bùn đất khỏi mồm vừa ngoạc miệng chửi bới.
145 Tô Thiếu nhìn qua, cầm lưỡi đoản đao của Lam Nhận quăng đi, nói: "Úi chà. . . ngươi quả là người không biết tốt xấu, lúc trước còn xưng huynh gọi đệ, hiện giờ lại lật mặt không nhận quen biết, thật là tối âm hiểm, may mà ngươi không phải là bằng hữu của ta, xem ra thế giới này thật sự công bình, ca ca thế nào thì muội muội thế ấy.
146 Tuy chỉ là hai chiêu nhưng Lam Ảnh biết rằng thanh đao của y tuyệt đối không thể giết nổi đối phương trong khi cây kiếm của đối phương có đủ khả năng kết liễu sinh mệnh y.
147 Lang Vương cầm chiết phiến bôn ba suốt hai ngày trời, mọi địa phương chung quanh đã tìm cả rồi nhưng vẫn không phát hiện tung tích của Liễu Dật, dự cảm không lành trong lòng ông càng lúc càng mạnh mẽ, với tu vi của Liễu Dật không thể vô duyên vô cớ thất tung, kể cả chàng muốn đi đâu thì cũng sẽ nói qua một tiếng với ông, trong việc này nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.
148 Thất Nguyệt nâng chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, thấy Lang Vương đang kinh ngạc liền gật đầu: "Không sai, chàng hiện tại không nhớ gì nữa. "Lang Vương ngồi ngay xuống, hỏi gấp: "Sao lại ra như thế, đã xảy ra chuyện gì?"Thất Nguyệt lại uống một ngụm trà: "Ngài có thể không quản đến chuyện này chăng? Chàng hiện giờ không nhớ gì nữa, cứ để chàng sống hạnh phúc.
149 Thấy Lang Vương nói ra một nơi lạ tai, Thất Nguyệt lắc đầu hỏi: "Hỗn Độn tiên cảnh là sao?"Lang Vương uống một ngụm trà: "Đối với Hỗn Độn tiên cảnh này tôi cũng không rành lắm nhưng tôi phải báo trước với cô rằng, nếu Ma chủ tiến vào đó chỉ có năm mươi phần trăm khả năng quay về sống ở đây đến khi từ giã cõi đời, năm mươi phần còn lại Ma chủ sẽ khôi phục được kí ức.
150 Ồ, là người nhà có khác, hai người hàn huyên vui vẻ lắm hả? Đã lâu không gặp rồi mà. Thúc có thấy Thất Nguyệt sơ ý ghê chưa, không báo cho tiểu điệt biết là có thúc thúc đến thăm, làm tiểu điệt không chuẩn bị gì cả.
151 (Đường không lối về, nguyện vì một giây phút mà trầm luân)Mỗi người đều có lòng tự tôn, tại một thời điểm nhất định, trong một không gian nhất định, mỗi người có một phản ứng khác nhau.
152 Hai người vừa bước chân vào "Hỗn độn tiên cảnh" liền cảm thấy có một sức hút vô cùng mãnh liệt phát sinh. Thân thể Liễu Dật và Thất Nguyệt vừa tiến nhập đã biến mất trong chiếc đĩa tròn khổng lồ màu trắng đó.
153 "Không phải người ta vẫn nói, vợ chồng phải ngủ cùng với nhau sao? Tại sao chúng ta phải ngủ riêng vậy?" Trước khi đi ngủ, Liễu Dật chợt bật ra câu hỏi đó.
154 Thời tiết tháng chín thay đổi thật nhanh, bầu trời vừa trong veo không một gợn mây, lúc này đã đùn mây đen lớp lớp, mưa lất phất rơi. Thế nhưng đối với Tô Thiếu, thời tiết có thay đổi nhanh như thế nào cũng không nhanh bằng sắc mặt của Lam Ảnh.
155 Cát Nhi, nàng hãy ở lại nhà đợi ta, ta sẽ lập tức về ngay, ta theo Lăng huynh đệ đến cung điện của huynh ấy trước để sắp xếp một chút. " Lam Ảnh bảo Cát Lợi Nhi.
156 Đời người thật giống như một con đường, có khi vận mệnh bắt bạn chạy vòng quanh, đến lúc chạy đến đích, bạn mới chợt phát hiện đích đến đấy vốn là điểm khởi hành.
157 Cửu U Ma Thần dường như cũng động lòng hiếu kỳ, vội hỏi: "Ồ, ngươi mau kể xem!"Hắc y Tử Thần cúi đầu đáp: "Vâng", rồi tiếp: "Ba mươi năm về trước, Lãnh Kiếm và Vị Linh Phong cùng nhau so kiếm một lần.
158 Tất cả đều không thể đoán trước được, bên cạnh chúng ta, luôn luôn xảy ra những truyện có thể nhìn thấy nhưng rất khó có thể giải thích được. Cùng với sự trưởng thành của mỗi người, những hiện tượng đó cũng giống như vì sao trời lại gây mưa, đều bị vén màn bí mật.
159 Có những việc không hề phức tạp nhưng trong xã hội hiện nay, trong đời sống hiện nay, những con người phức tạp đã biến những việc đó thành phức tạp. Giống như ái tình, chỉ là một ánh nhìn, một lời ước định, một lần gặp gỡ thành yêu thương trọn kiếp, nhưng cuộc sống vô vọng, những con người hiện thực khiến ái tình trở nên phức tạp mà đau thương.
160 Người ta nói, yêu là bao dung, yêu cả khuyết điểm của người đó. Người ta nói yêu là tư vị, yêu sẽ đi tới hạnh phúc và bi thương. Người ta cũng nói yêu là nhung nhớ, Ngưu Lang với Chức Nữ cũng cần phải dũng cảm, cũng như Sư Tử tinh và Bắc Cực tinh làm bạn với nhau.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 37