21 Jason đứng trên hiên nhà Sue, nửa dự kiến Danny sẽ giật mạnh cánh cửa mở ra. Danny không xuất hiện. Và rồi, anh nghe thấy tiếng nói và. . . cười. “Ôi,” Sue ré lên.
22 Jason hạ các trang bản thảo xuống, anh lén nhìn Sue. Họ ngồi ở hai đầu chiếc sofa, đang đọc. Anh đọc cuốn sách mới của Sue và con mèo của cô nằm gọn trong lòng anh; Sue đang đọc bản thảo của Fritz, thỉnh thoảng lại viết nguệch ngoạc gì đó vào lề trang.
23 “Nó cũng là một cảnh khác trong cuốn sách của cô ấy,” Jason nói với Chase. “Xách cái mông cô ấy ra khỏi đó đi!” bạn anh trả lời. Jason áp điện thoại lên tai, ngả người trên ghế sofa, và liếc nhìn hành lang nơi Sue đang yên giấc trong phòng cô.
24 Cô là cô nàng khó tính có vấn đề trong việc tin tưởng, nhưng là cô nàng khó tính dễ thương nhất mà anh từng biết. “Dĩ nhiên là anh sợ. Em đang khống chế anh bằng một chiếc tampon.
25 “Kết hôn á? Em đang đùa!” Jason lên tiếng. Sue nhìn chằm chằm anh. “Không. Em nói nghiêm túc đấy. ” “Em đã kết hôn với một phụ nữ sao?” Anh có vẻ bối rối.
26 Jason hạ cánh phía trên cô, kéo Sue ra phía sau chiếc giường. “Em có bị bắn không? Sue? Em có đau ở đâu không?” “Không. ” Lời cô nói quá bé nên anh gần như không nghe thấy gì.
27 “Sue?” Giọng nói hoảng loạn của Jason vang vọng khắp các phòng vệ sinh công cộng của công viên. “Chết tiệt, em có đây không?” Quần soóc của Sue vừa tụt xuống dưới mắt cá chân trong khi cô ngồi xuống một tổ chức đầy vi khuẩn trên bồn vệ sinh.
28 Jason chải tóc đang vướng vào mắt Sue ra. Chúa ơi, cô thật đẹp khi bực bội. “Anh chỉ nói nếu em định sẽ dừng lại, có lẽ chúng ta nên làm vậy bây giờ bởi vì.
29 Họ làm tình cả đêm và gần như suốt cả ngày. Jason không thể ngừng mỉm cười. Anh không thể đừng được. Không ngay cả khi Chase đang quan sát mình. Jason và Chase ngồi trong chiếc Isuzu Rodeo bên ngoài ngôi nhà di động của Kathy trong khi Sue, Kathy và Lacy tận hưởng tối thứ sáu thường niên của các cô gái.
30 “Cậu tìm thấy gì sao? Là gì vậy?” Chase hỏi. “Từ ‘nghệ sĩ’ đây này. Nó ở đây hai lần liền. Gã được cho là đã mượn chiếc Saturn. Vợ của chủ xe nói anh ta là một nghệ sĩ đang gặp-vận-rủi.
31 Ba ngày sau, với hoa trong tay, Jason rời khỏi bãi đậu xe ở cửa hàng hoa và lái trở lại Bluff Hoke. Trở lại với Sue. Anh chẳng tiến gần tới vụ án hơn là bao.
32 “Không phải hắn ta sao? Sao biết?” Jason hỏi. “Ở đó họ tìm thấy vài trang bản tháo. Tên ở trang đầu là Benny Fritz. ” Jason nhăn mặt. “Tớ biết ngay là tên khốn đó mà!” “Anh ta đang ở đây để thẩm vấn về chiếc xe bị đánh cắp,” Chase nói.
33 Sue lăn khỏi giường sáng Chủ nhật hôm sau, nhón chân vào phòng tắm, và lấy hộp bao cao su nằm ở ngăn kéo trên cùng. Đã gần một tuần kể từ khi họ bắt được Beth Fritz.
34 Tối hôm đó, Sue rẽ vào nhà ông bà ngoại ngay khi một chiếc Cadillac xanh nhạt dáng thể thao dán một miếng trang trí dọc theo thân xe. Elvis đã tới. Sue hẳn phải biết sớm muộn gì cô cũng phải đối mặt với Bill, nhưng cuối cùng thì mọi chuyện rồi sẽ phải tốt đẹp cả thôi.
35 Sáng thứ Tư, trong tâm trạng tồi tệ hết mức, Jason nhận cuộc gọi từ Michael Braxton ở New York. Anh ta vừa quay về từ một buổi chụp hình ở Paris. Michael Brighten, tay họa sĩ mất tích, đã được tìm thấy ngày hôm qua, tốt thôi.
36 Sue đậu xe phía trước nhà Maggie và đặt một tay lên cái bụng đang nhộn nhạo của mình. Mặc bộ vét màu hồng, trang điểm hoàn hảo, cô đã sẵn sàng để ký sách và sẵn sàng đối diện với mẹ Jason.
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 14