1 Lên kế hoạch chính xác cụ thể là phần tồi tệ nhất trong việc sát hại ai đó. Đây không phải lần đầu tiên của Sue Finley. Cô đang vô cùng mệt mỏi, nhưng nó chưa bao giờ trở nên dễ dàng hơn.
2 Anh len qua đống xe của truyền hình. Vội vã hướng về phía ngôi nhà, Jason trông thấy Chase vừa nhảy khỏi ô tô và bước về phía sân có đám phụ nữ đang đứng túm tụm ở đó.
3 Jason trông thấy chiếc Honda của Sue. Trong một giây, anh định quay đầu rời đi. Nhưng anh đã dành những thời khắc tốt đẹp trong vòng hai ngày qua để tự nhắc nhở bản thân rằng những cảm xúc của anh với Sue không gì hơn chỉ là sự say mê nhất thời.
4 Sue chỉ kịp bước vòng qua thân cây khi cô nghe thấy, “Thưa cô!” Giọng nữ trẻ trung không hề đe dọa khiến cô dừng lại xấu hổ. Cô quay lại và đối mặt với cô hầu bàn đang mang thai đứng cách mình khoảng mười bước chân.
5 “Đứng im đó, hoặc ta thề sẽ bắn tung não ngươi. ” Sue nâng khẩu súng, sau đó hạ xuống. “Tất nhiên, ngươi trông gần như đã chết rồi,” cô nói với cái cây héo-quoắt-héo-quoeo phía sau cánh cửa.
6 Sue không thể ngừng run rẩy. Ai đó đã cố gắng đột nhập vào nhà cô. Ai đó đã gọi điện thoại và để lại tin nhắn đe dọa hoặc treo máy. Ai đó đã gửi cho cô con chuột chết.
7 Sue đặt tay lên trên lỗ đạn. “Nó không gây chết người đâu. ” Jason bước tới gần hơn, vẻ mặt anh dịu lại. Cô nhớ cách anh đã trút cơn giận dữ lên tay cảnh sát đã nổ súng.
8 “Tôi. . . ” Sao bỗng dưng cô thấy mất phương hướng thế này? À, phải rồi. Tông giọng tự mãn của anh nhắc cô nhớ về cuộc trò chuyện của họ ở nhà Lacy một tuần trước.
9 Anh sẽ không ở lại. Những lời Sue nói vẫn ong ong trong đầu Jason, nhưng cô đã không thuyết phục được anh. Không hề. Không khi một kẻ nào đó đang rắp tâm làm tổn thương cô.
10 Sau khoảng thời gian nhặng xị trước mặt Jason, Sue lôi chiếc laptop cũ của cô ra – ‘cũ’ đồng nghĩa với không có kết nối mạng – đá Jason khỏi cửa văn phòng, và bắt đầu viết chương hai.
11 Sự sợ hãi ánh lên trong mắt cô khiến ruột gan Jason thắt lại. “Trả lời đi,” anh nói. Sue kéo điện thoại ra khỏi ví và kiểm tra số. “Là mẹ tôi. Tôi sẽ gọi lại cho bà.
12 Quan sát anh mở khóa cửa, Sue nhận ra đây là gì: là một cơ hội. Còn nơi nào khác tuyệt vời hơn để tìm ra điểm yếu của một anh chàng đào hoa hơn là trong chính nơi riêng tư của anh ta chứ? Khi Jason đẩy cửa, Sue bước vào căn hộ tối.
13 “Cậu nghĩ ai là người gửi con chuột chết đó?” Jason hỏi. Sue nhảy dựng lên. “Sue sẽ giết tớ vì làm chuyện này mất, nhưng mẹ cô ấy khăng khăng đấy,” Chase lên tiếng.
14 Sue nhảy bật về phía sau như thể gói quà sắp cắn mình và đâm sầm vào Jason. “Gì vậy?” Anh hỏi, giữ lấy cô bằng một tay trong khi tay kia đang xách túi đựng mèo với đầy nhóc mèo con trong đó.
15 “Sue ơi?” Người phụ nữ vừa đột nhập hét lên khi cô vấp phía sau cánh cửa. “Lacy gọi. . . ” Giọng cô tắc tịt ngay khi cô trông thấy Jason đứng đó trong chiếc quần đùi lụa, chân trụ vững, khẩu súng giương cao.
16 Khi Sue đặt một đầu gối lên đệm, tim Jason nhảy vọt. Khi tay cô ngập ngừng nắm lấy tay anh, anh cảm thấy như thể anh đã mong đợi khoảnh khắc này trong suốt cả cuộc đời mình.
17 “Tôi không phải người mê tín đâu, nhưng tôi đã viết tất cả những cuốn sách của mình bằng cái máy tính đó. Được rồi, tôi có mê tín đấy. Tôi đã đi xem-bói-.
18 Jason nhìn theo Sue ra khỏi xe như thể cô đang bỏ chạy khỏi thứ gì đó. Và vì anh là điều duy nhất cô bỏ lại trong xe, vậy thì hẳn là thứ gì đó liên quan đến anh.
19 “Paul á? Ai đó bắn anh ấy sao?” Sue chớp mắt. “Anh ấy có chết không?” “Anh ta đang trong phòng phẫu thuật. Nhưng nếu ban điều tra án mạng đã gọi thì hẳn là tình hình xấu lắm.
20 Jason ngồi trước bàn làm việc, xoay xoay chiếc bút trong tay. Mọi cảm xúc đang xô đẩy trong anh, như thể anh đang đi theo hướng sai lệch, thúc đẩy tiến độ tới một điểm mà anh không định tới.