121 Đại quân xuất chinh, nhân lực và lương thực nước uống có quan hệ mật thiết nhất. Nước sạch có thể mang theo, nhưng hành quân trên đường quan trọng nhất là nguồn nước sạch, để có thể cung cấp cho con người và thú vật dùng.
122 Tuyết sơn Kì Khoa Đức, là ngọn núi cao nhất tại Mạt La đế quốc, nằm ở phía đông bắc tỉnh nam bộ, cao hơn sáu ngàn thước, tuyết phủ trắng xóa quanh năm trên đỉnh núi, gió thổi nghi ngút, rất có khí thế.
123 Cuồng sa kỵ sĩ và Hắc Ám kỵ sĩ phi ngựa xung phong, vừa chạm nhau đã triển khai chém giết, tiếng hảm sát vang khắp trời, âm thanh kêu la thảm thiết cùng tiếng ngựa hí không ngừng vang lên, chỉ nhìn một cái thì rất hoành tráng!Bốn tam giai cuồng sa kỵ sĩ đoàn không chỉnh tề, mặc dù vẫn như trước có hai van ba ngàn nhưng cùng chém giết với một tứ giai Hắc Ám kỵ sĩ binh đoàn, cộng thêm ở phía sau Hắc Ám kỵ sĩ còn có Hắc Ám tinh linh xa thủ và Hắc Ám mục sư, bọn họ căn bản không thể chiếm lợi thế!Tại doanh trại, dưới sự tấn công của ‘hỏa diễm chi tiến’ ( mũi tên lửa) Liệt Diễm xạ thủ đoàn cùng tam giai ma pháp ‘băng sương chi tiến’ của băng hệ ma pháp đoàn, Tắc Tư dẫn đầu đọa lạc thiên sứ tay cầm cương thương cùng Hắc Ám ưng nhân chống lại mưa tên và ma pháp phóng ra, đối doanh trại mà triển khai tập kích mãnh liệt từ trên không!Vào lúc này, một phát sinh ngoài ý muốn, Kì Mễ tướng quân cùng Diệp Phong đứng ở trung tâm doanh trại, đột nhiên ngã xuống đất, lộ ra vẻ mặt dục hỏa dâng cao, hạ thể trong khố đang cương cứng to lên.
124 “Các binh tướng dũng cảm lên. Hãy nhìn xem, phía đông chính là bộ đội của Quang Minh giáo đình, là tử địch của Ma tộc dư nghiệt. Mọi người mau nắm lấy cơ hội giết binh lính của địch quân để nhận thưởng.
125 Ma thú cổ quái đã triệt ly, Hắc Ám giáo đồ dưới sự công kích của ba nhóm gồm Tư Lược đoàn và đệ thất quân đoàn cùng với dực nhân bộ đội đều hoàn toàn bị tiêu diệt, không ai có thể chạy thoát khỏi vòng vây!Một lần đã tiêu diệt năm vạn Hắc Ám giáo đồ cùng với Hắc Ám giáo hoàng, trận đánh này đối với Mạt La đế quốc và Quang Minh giáo đình có thể gọi là thắng lợi lớn.
126 Sự thật đã chứng minh, lần này vận khí của Diệp Phong và Lạp Phỉ Nhĩ thật tốt, tiếng long ngâm càng ngày càng gần. Một con cự long cổ quái từ bên trong cái động bị chặn bay đến, khiến hai người bọn họ đều giật mình choáng váng.
127 Quang Minh lịch, tháng 10 năm 9720 đã có hai sự kiện trọng đại xảy ra và nhanh chóng truyền đi khắp cả hai miền nam bắc đại lục, khiến cho người người bàn tán xôn xao, hầu như chẳng ai là không biết, chẳng ai là không hiểu.
128 Vào lúc chính ngọ, ánh dương quang chói chang, khí hậu vừa nóng vừa khô khan bao phủ toàn bộ một dải Tinh Quang bình nguyên tại biên giới bờ biển bắc bộ.
129 Bàng Kì bệ hạ ngã bệnh, bao nhiêu đại quyền chấp chưởng Thiên Vũ đế quốc đều rơi cả vào tay Tây La hoàng tử. Đối với sự dòm ngó và việc điều binh khiển tướng của bốn nước Quang Minh, ải nhân, thú nhân và dực nhân, y tuy có lòng chống cự với họ, nhưng khổ nổi là binh lực không đủ, chỉ đành truyền lệnh ra khắp cả nước, bắt toàn thể tráng đinh nhập ngũ để bổ sung binh lực, đồng thời cũng kêu gọi các phong địa quý tộc đến hiệp trợ kháng địch.
130 “Đế Na, ả tiện nhân kia, Phong Nguyệt đoàn chó chết của ngươi dám xem thường lão tử ta? Mẹ nó, nếu hôm nay ngươi mà không ra đây cho lão tử chơi, thì lão tử quyết tiêu diệt toàn bộ cái Phong Nguyệt đoàn của ngươi, rồi bắt hết mấy ả tiện nhân lớn nhỏ của ngươi đem cho người của ta luân phiên cưỡng gian hết.
131 Sáng sớm, Diệp đại sắc lang sau một đêm điên cuồng triền miên cùng Đế Na, thí biến tất cả ngoạn pháp, ôm Đế Na đặt trên giường, mân mê cặp mông đẹp đẽ đầy đặn hình thành dáng vẻ xích loã mê người, vuốt ve từ sau đồn nhục đến hắc ti võng trên đôi chân đẹp, tay đưa khắp bộ ngực sữa đầy đặn, tiểu hoà thượng thô bạo cuồng đĩnh, thoải mái bạo phát toàn bộ tinh hoa ở cúc hoa cấm địa.
132 Màn đêm buông xuống, phía chân trời nguyệt ẩn tinh tàng một mảnh đen nhánh, Thiên Vũ đế quốc hoàng cung, trong thư phòng quốc vương, Tây La hoàng tử ngồi sau án nhìn quang cảnh biên giới phương đông truyền chiến báo về không xong, trong lòng lo lắng vạn phần nhưng không nghĩ ra biện pháp ngăn chặn đại quân ba nước thú nhân, ải nhân, dực nhân!Ba nước thú nhân, ải nhân, dực nhân phát động thế công với Thiên Vũ đế quốc, đến nay đã tiến quân được nửa tháng.
133 “Khụ khụ…. . súc sinh…. . Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ tên súc sinh đáng chết nhà ngươi đồ tiểu nhân ti bỉ không biết xấu hổ…. . khụ…. . trẫm nhất định sẽ không….
134 Tháng 2 năm 9721 Quang Minh lịch, Thiên Vũ đế quốc sừng sững trên đại lục 357 năm, đầu tiên là gặp phải sự xâm phạm của đại quân ba nước, tiếp đó bị một nhánh quân đội bí mật dùng thế sét đánh không kịp trở tay, một hơi oanh tạc đồ sát tất cả người trong hoàng thất.
135 “Đoàn trưởng, điểm bí mật để dịch chuyện đã chuẩn bị xong ở phía đông núi U Cát Nhĩ. Bây giờ cường giả ở nam bắc đại lục, đã không ít người tìm đến đây để lục soát trong núi.
136 Vào lúc giữa trưa, mưa phùn vừa dứt, phía chân trời bớt u ám, không khí trong lành. Người người tấp nập trên U Cát Nhĩ sơn. Từ nam bắc đại lục các tộc cường giả hiếm thấy kéo đến tụ tập!Bởi vì thần quang Liệt Diễm sáo trang gần đây nhất trên U Cát Nhĩ sơn liên tục hiện ra ba lần, khiến cho hết thảy sanh linh nam bắc đại lục đều nhận định Liệt Diễm sáo trang tất ở phía trong U Cát Nhĩ sơn.
137 “Uy, mọi người mau xem đi, bên này có một có đường hầm!”“Oanh. . ”Phía đông núi U Cát Nhĩ, một trung niên kiếm sĩ dưới cái chỗ loạn thạch, đào ra được một có lỗ động, rồi mở miệng gọi đồng bọn.
138 Trong lăng mộ, Hỏa Diễm viên vương sở hữu Liệt Diễm sáo trang cộng thêm hơn năm trăm Hỏa Diễm linh viên phóng ra ma pháp uy hiếp. Cường giả các tộc chung quanh tìm kiếm một phen không phát hiện thông đạo khác, tất cả chần chừ vây quanh cửa vào cũ, không có động tĩnh gì.
139 “Mấy tên xâm lược tham lam vô sỉ, các ngươi đã làm hỏng chỗ của ta, phải trả giá bằng cái chết. Ta phải đem bọn ngươi thiêu sống hết!”Cường giả các tộc muốn tiến vào trung tâm lăng mộ, tại chung quanh đào bới mười tám thông đạo, để các thế lực lớn có thể đánh trận đầu.
140 Ở tầng lăng mộ phía trên, năm trăm Hoả diễm linh viên bị đánh trúng kêu thảm thiết rồi ngã xuống, cuộc quần chiến cuối cùng cũng đến cao triều. Hoả diễm viên vương không cam tâm phát ra những tiếng gầm gừ phẫn nộ.