441 Khuynh Tuyết kiếm kiếm quang như tuyết bay lượn trên tầng mây cao, kéo lê thành một đoạn hào quang tinh mĩ bên trên biển mây âm u, gió thổi rát mặt, vạt áo tung bay, Thẩm Thạch nhìn chằm chằm vào chỗ sâu thẳm tối tăm nào đó mà ngự không bay tới.
442 Trong bóng đêm, ánh nến lóe lên phát ra ánh sáng mờ nhạt, trong phòng trúc mỗi lúc một yên tĩnh nhưng phía ngoài tiếng gió lại càng trở nên gấp gáp, âm thanh sóng trúc như tiếng sóng dữ từ năm tháng nào xa xăm không ngừng vọng trở về.
443 Ngày mới lại bắt đầu, lúc ánh mặt trời chiếu khắp muôn nơi thì trên Nghênh Tiên Thai ở Trích Tinh Phong của Nguyên Thuỷ Môn đã có rất nhiều người qua lại, cực kì náo nhiệt, âm thanh trò chuyện, trao đổi vang lên khắp nơi.
444 Cự thạch sừng sững và hùng vĩ tựa núi cao hòa với ánh dương rực rỡ nơi chân trời tỏa ra vạn ánh hào quang như mang đến một cảm giác thần thánh. Trên gương mặt vô số đệ tử Tứ Chính ở chung quanh đều toát lên vẻ sùng kính, kể cả Thẩm Thạch và Tôn Hữu cũng vậy, ngày thường tính tình Tôn Hữu hoạt náo tùy tiện là vậy nhưng lúc này cũng thành thành thật thật mà bái lạy.
445 “ Long Cốt?”Thẩm Thạch ngạc nhiên không nhịn được cúi đầu nhìn lướt qua cái thứ đang bày trên mặt bàn, hắn thấy khúc xương hóa thạch này chỉ giống như một khối đá bình thường và chẳng có gì khác lạ, nhất thời Thẩm Thạch không biết nên nói gì cho phải.
446 Bên trong đám người xôn xao, Vĩnh Thành hòa thượng nhìn có vẻ đang lơ đãng cùng uể oải, nhưng khi vừa thấy Thẩm Thạch bước lại, tinh thần hắn liền phấn chấn hẳn lên: - "Thí chủ, ta với ngài thật có duyên nhỉ" - Vĩnh Thành chắp tay trước ngực ha hả cười nói.
447 Bí cảnh Vấn Thiên khác xa với phần lớn bí cảnh ở Dị Giới; bên ngoài bí cảnh này biến đổi khôn lường, vô cùng kì lạ, hơn nữa cửa vào bí cảnh cũng không cố định.
448 Cuối cùng giờ phút quan trọng chờ đợi từ lâu đã đến, không biết có phải vì bất ngờ thời gian chờ đợi quá dài hay không mà mấy trăm đệ tử trẻ tuổi của Tứ Chính danh môn nhìn cửa vào thông đạo bí cảnh Vấn Thiên, cảm thấy nó có chút đáng sợ, không khí trở nên yên tĩnh khác thường.
449 Khi bóng tối tràn lên phủ kín thân thể Thẩm Thạch, hắn còn cố ý quay đầu lại nhìn Tiểu Hắc Trư vẫn luôn đi bên chân của hắn nhưng cũng vì chút tò mò nên theo Thẩm Thạch cùng bước vào vùng bóng tối kia, không ít người ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này chẳng qua họ nhận ra đây chỉ là một con heo nhỏ nên cũng không có ai lên tiếng ngăn cản.
450 Phía trước cồn cát, trong sa mạc mênh mông bát ngát, tự nhiên lại có một bãi đá trông khá kỳ quái, cột đá gần nhất cách Thẩm Thạch chừng ba mươi trượng, cách chân của cồn cát không xa lắm.
451 Một mùi hôi thối tanh tưởi xộc lên khi phiến đá được lật ra, Thẩm Thạch cau mày lôi Tiểu Hắc lùi về sau mấy bước tránh khỏi nơi đầu gió. Trên khu vực phế tích trống trải, do gió nóng từ sa mạc thổi qua nên cái mùi này sẽ tiêu tan rất nhanh.
452 Trong nháy mắt, ánh sáng bừng lên vô cùng chói chang, Thẩm Thạch thậm chí không kịp phản ứng, chỉ biết trợn mắt há mồm nhìn mảng sáng trắng nguy nga tráng lệ đột ngột xuất hiện giữa màn đêm kia, chiếu rọi mọi thứ xung quanh sáng trưng như ban ngày.
453 Thẩm Thạch lắp bắp kinh hãi. Ánh mắt hắn đảo qua những con hắc trùng đang từ từ chết đi rồi rơi bên trên mắt lưới. Những mắt lưới này có hình thù tương tự mạng nhện nhưng lớn hơn rất nhiều.
454 Tất nhiên Thẩm Thạch có thể phân biệt rõ sự khác nhau giữa móng vuốt và chân. Không nói về Yêu thú mà chỉ nói đến dã thú bình thường thì hai kẻ này tượng trưng cho sự hoàn toàn bất đồng về thân phận, địa vị cũng như thuộc hai loài khác nhau.
455 Vạn năm là khoảng thời gian dài dằng dặc, dài đến độ Nhân Tộc trong Hồng Mông chư giới đã hầu như quên lãng sự tồn tại của Yêu Tộc. Trừ một số thông tin lắt nhắt, không hoàn chỉnh còn lưu lại trong sách cổ, hiện tại đã không còn ai thực sự hiểu rõ về chủng tộc này.
456 Bước vào gian thạch thất. Dù đây là nơi ở của bộ tộc Huyết Nha nhưng Thẩm Thạch lại không thấy vật gì đặc biệt tinh xảo, trái lại chỉ thấy vài cái tủ đá, kệ đá thô sơ, một số đồ dùng sinh hoạt khác.
457 Đi theo Thiết Hầu một đoạn thì Thẩm Thạch đã thấy căn phòng mà hắn tạm trú lại, nhìn qua cũng không thấy khác biệt gì với mấy căn phòng đá của cư dân trong bộ tộc, dù là kiến trúc hay vật liệu đều giống nhau, chỉ là bên ngoài có vẻ hơi cũ kĩ mà thôi.
458 Gió cát thổi qua hoang nguyên tuy không quá khó chịu như trên sa mạc nhưng cũng chẳng làm người ta thấy thoải mái chút nào. Vừa đi khỏi bộ lạc Huyết Nha, Thẩm Thạch lại tiếp tục đi thêm hơn nửa canh giờ thì chẳng còn nhìn thấy nơi ở của đám Yêu tộc kia đâu nữa.
459 Tiểu Hắc ngậm cánh tay đứt kia chạy ra từ trong bụi cỏ, nó chạy thẳng đến chỗ Thẩm Thạch rồi nhả ra, cánh tay đứt kia rơi trên mặt đất. Thẩm Thạch ngồi xổm người, ánh mắt hắn lạnh lùng, tỉ mỉ đánh giá cái tay đứt này.
460 Nơi đồng không mông quạnh này ban ngày thì nóng bức nhưng khi màn đêm buông xuống lại rét căm căm, nhiệt độ trong ngày có sự chênh lệch lớn đến thế bình sinh Thẩm Thạch cũng ít thấy.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50