41 Ngay lúc này tại Anh 9 giờ sáng “ Gíam đốc, đây là bản tài liệu tôi đã sửa theo yêu cầu của ngài ” “ Được rồi cứ để đó, lát nữa tôi sẽ xem ” “ Vâng ” Cúôi chào người con trai đó, anh nhân viên bước ra ngòai Píp píp píp Bpp “ Là mẹ à, giờ này không phải mẹ có hẹn với JEN bàn về chuyến du lịch sao ” “ Cái thằng con này, bộ trong mắt con, mẹ là một người chỉ biết tối ngày đi chơi thôi à ” “ Con không có ý đó”- giọng nói pha chút nụ cười “ Thật ra mẹ gọi con là muốn nhắc rằng, ngày mai con bay rồi, làm gì thì làm nhưng cũng phải nhớ ăn uống đúng bữa, ngủ đúng giờ, à còn nữa thỉnh thỏang cũng phải gọi điện ẹ đấy có biết không ” Hắn cười thua với những lời nói của bà Châu, sao nghe cứ như đang dặng dò một đứa trẻ sắp đi học vậy - “ dẠ dẠ mẹ nói thì sao con dám cãi được, con sẽ làm đúng theo những gì mẹ đã dặn, thưa mẫu hậu của con !” Bà Châu cũng cười phì với thái độ của hắn.
42 CHÁP 48 Ngỡ ! Đôi mắt cứ nhìn lần lượt từ phải đi qua rồi lại lùi dần theo hướng ban nãy Tay tiếng gần đến TUE, nhất lên , chợt tự nhiên lại đặc xuống ( Hú hồn !) Khoanh tay vào ngựời, chóng lên cầm chăm chú dựng dụng óc mình một lần nữa.
43 CHÁP 50 Vòng Tròn ! Sáng hôm sau Mọi việc đều không thay đổi, trừ việc thay vì đi hướng này, nhỏ lại rẽ sang hướng khác Gíup Chấn Vũ sửa soan, rồi đến trường sau đó Phương dạo bước trên con đường.
44 CHÁP 51 Hết kiên nhẫn được với chính mình, nổi khùng lên, Tuấn phóng nhanh vào đám người chán sống dám chạm tay nhỏ Tất tốc, Tuấn nắm lấy cổ tay Phương lôi nhanh ra ngòai, trước những con mắt đầy kinh ngạc Nhỏ cũng giật thót người lên vì hành động đó.
45 CHÁP 52 Không Từ Bỏ. ! Chạy được nữa đường, - Chấm dứt í nghĩ, lập tức Tuấn quay đầu xe lại , chạy về hướng cửa tiệm đó Vừa đến thì đã thấy nhỏ, bứơc ra khỏi tiệm, bên vai còn mang chiếc túi đóan chắc nhỏ sẽ về nhà.
46 CHÁP 53 Thất Tỉnh ! Gương mặt Phương trở nên hỏang hốt khi thấy Tuấn đang ngồi thụp trên mặt đất, thân lẫn mặt đều tòan máu không, quần áo lấm lem tay lại còn có vết tét vì do tên này đã đấm mạnh vào tường.
47 CHÁP 54 Đôi mắt đang hướng nhìn vào người đàn ông lạ mặt đứng trứơc mình, bất chợt Chấn Vũ nghiêng đầu ra vì thấy cái bóng quen thuộc của người nào đó BẤT CHỢT Đôi mắt sang hẳn lên thấy gõ, lại nở nụ cười thiên thần ra, hét tóan lên, rồi chạy nhào về hướng đó, dang hai bàn tay ra HỤP Nhất bỗng người Chấn Vũ lên, hôn nhẹ vào má,.
48 CHÁP 55 Đầu cứ vong vỏng hình ảnh của Phong, bất chợt tim nó muốn văn ra khỏi lòng ngực khi nghe TIN TIN TIN Giật mình xoay người lại thì hiện trước mặt Nghi là chiếc xe hơi màu đen bóng lóang, người bên trong không ai khác chính là Phong nhà ta.
49 CHÁP 56 Qua Ải ! Đôi mắt Phong trở nên kinh ngạc khi nhìn thấy tấm hình nhỏ trong chiếc ví ấy, đây là vật sở hữu của Nghi tất nhiên người trong ảnh là nó thì có đáng gì mà ngạc nhiên chứ, Cái hắn shock chính là bên cạnh còn có một đứa trẻ, Thóang mơ hồ khi nhìn thấy điều đó Nhìn kỹ vào đứa trẻ đó, chợt Phong thấy, nụ cười ấy rất giống Nghi, đúng vậy, so sánh quá ư là dễ , vì nó đang ôm chầm vào đứa trẻ đó cùng cười mà.
50 CHÁP 57 Đừng Rút Tay Em Nhé. ! Vòng tay ấy không ngừng áp chặt cơ thể nó vào , khiến Nghi có thể cảm nhận rõ đựơc, trái tim đang đập trong lòng Phong.
51 CHÁP 58 Xe vẫn cứ thế mà chạy trên đường, mãi nghĩ mung lung, chợt hình bóng ai lướt qua. Cảm nhận được cảm giác rất quen thuộc, thế là Phong xoay qua nìhn, thì ngỡ ngàng khi giờ đây, ập trong mắt hắn là hình ảnh Nghi đang bước đi từng bước trên con đường đó, bên cạnh , tay còn nắm theo tay của một đứa trẻ nữa Chính là cậu bé mà Phong đã thấy trong ví Nghi, banh xe càng lúc càng quay chầm chậm đi, cứ thế mà lươn lướt theo hai người đó.
52 CHÁP 59 Ôm Chầm Lấy ! Gương mặt Phong trở nên kinh ngạc, đôi mắt trừng trửng ra “ Không lẽ không lẽ là con mình. ” Cứ như người mất hồn đi. Vài phút sau “ Không phải, không thể nào ” Từ nói tự phủ nhận luôn, sau đó lại với tay chụp cây viếc khác trên bàn Ghi ghi chép chép một hồi, đột nhiên hắn ngừng lại tiếp tục mớ suy nghĩ vụng về đó.
53 CHÁP 60 Tịnh ! Chỉ vừa ngước lên, miệng còn định chào gọi khách, thế mà Tuấn như chết lặng đi khi giờ đây trứơc mặt Tuấn chính là Phong Hồn bay mất xác luôn, cứ như bị điểm huyệt rồi vậy Hôm nay hắn nản đến không còn múôn đến công ty nữa, thay vì lê lếch vào đó, Phong lại đi dọc theo con đựờng trong thành phố Cứ bứơc bứơc mãi, chợt nhìn lên thấy bản hiệu của tiệm.
54 CHÁP 61 Cái Nhất Chân Cuối Cùng ÀO ÀO ÀO Lê nặng từng bứơc từng bứơc chân, ánh mắt cứ thế mà nhìn xa ra hướng biển, mùi vị cái cảm giác lạnh gợn người Nhưng nó lại khiến Nghi cảm thấy dễ chịu.
55 CHÁP 62 Là Cho Anh ! Tòan thân có cảm gíac thật khó chịu, vừa động đậy mình một cái thôi, chợt cơn đau đó lại kéo về , ào ập vào lí trí Phong, Tay đưa lên sờ vào chỗ nhưn nhứt , người cũng dần dần nhỏm dậy.
56 CHÁP 63 Chạm ! – Tìm ! – Chạm ! – Nghĩ ! – Gỉai Quyết ! Chẳng thể hiểu đựơc vì sao càng lúc đôi mắt càng mơ màng, hình ảnh Phong cũng dần mờ nhạt đi.
57 CHÁP 64 Trở Về ! Đối Mặt ! ( Phần 1) Quay lại lúc trưa Kéttt. “ Thưa Tiểu Thư, chúng ta đến nơi rồi ạ !” Tháo cái kính đen đắc tiền, sang trọng với hai bên rìa là những viên đá pha lê chiếu sáng.
58 CHÁP 65 Trở Về ! Đối Mặt ! ( Phần 2) Thở ra một hơi thật nặng nhọc, lưng ông thôi tựa vào mặt êm của chiếc ghế, từ từ ông Khải cố ngồi thẳng lại. giọng trầm trầm phát ra - “ Có lẽ, cậu vẫn còn hận tôi vì chuyện ngày xưa ” “ Kho ” Phong định mở miệng nói thì ông đưa tay lên, ngăn lại nói tiếp “ Tôi cũng hiểu những gì cậu phải trải qua tôi không trách cậu nhưng đối với cậu thì tôi muốn nhờ cậu một việc ” Ngưng vài phút , giọng ông trở nên nghẹn - “ Nhã Nghi, lúc nhỏ đã không được ôm ấp trong vòng tay mẹ đã phải sống mà thiếu mất một tình thương, dù tôi đã làm tất cả để con bé không cảm nhận đựơc sự mất mát ấy, nhưng hòan tòan điều đó là không đựơc.
59 Lại một cú dáng vào đầu. bất ngờ nhỏ lại chẳng thể né đi giận điên chân đá vào ngứời anh một cái. Hai an hem mới khóc, mới vỗ dành nhau, nay lại tung cứớc đánh nhau ngòai đường.
60 CHÁP 67 Trở Về ! Đối Mặt ! ( Phần 4) ??? Một màng đêm thật yên tịnh trong khuôn phòng này , Đèn cũng chẳng được bật sáng lên, không khí thì mỗi lúc một lạnh.