21 "Nhà của mình có mấy căn lận, là ba của mình năm trước mua, ba nói gần đây giá nhà hạ, mua mấy căn đầu tư, mà nói tới, ba mình làm cảnh sát, không biết đã bắt bao nhiêu người xấu, khẳng định có người muốn trả thù, cho nên muốn mua mấy căn nhà bí mật.
22 Đến Cục công an, Tào Nghị vừa lúc lái xe đi ra, hắn hiện tại đã thăng lên chức Phó Cục trưởng Cục công an. Chỉ từ trưởng một phân cục ở một địa phương nho nhỏ, đã nhảy vọt lên chức vị này, tình huống này phi thường hiếm thấy, cho dù Vương Siêu không hiểu đạo làm quan ra sao, nhưng cũng thấy được Tào Nghị này hết sức không đơn giản.
23 Bởi vì, hắn từng nghe một câu chuyện vui:Truyền thuyết, có một phóng viên phỏng vấn một người nông dân: "Anh thấy người nữ nào quyến rũ nhất trên thế giới?"Người nông dân kia không chút do dự, không suy nghĩ nói: "Lý Vạn Cơ!"Người phóng viên kia ngẩn ra: "Tai sao?"Người nông dân trả lời: "Trên TV luôn nói, nhân vật lớn này 'Nhật Lý Vạn Cơ' (cụm từ này còn có nghĩa là hằng ngày gặp rất nhiều việc, bận rộn,.
24 Nhìn thấy Vương Siêu không đổi đạo phục mà đi lên, một loạt huấn luyện viên đai đen đều bàn tán, ánh mắt nhìn về phía Vương Siêu có vài phần tức giận cùng khinh bỉ.
25 Lúc bắt tay cùng Lý Vạn Cơ, hắn chính là linh cơ vừa động, thông qua sự chuyển dịch của hổ khẩu đối phương, biết chân của đối phương sắp phát lực, nhưng mới vừa rồi cùng Lý Phong đấu vật, hắn cũng thông qua hai tay chạm nhau, dùng lỗ chân lông nghe kình để xác định chuẩn xác đối phương dùng phần cơ thể nào để phát kình, cùng với vị trí của trọng tâm cơ thể, cuối cùng phát kình thuận thế đem người ta đánh bay ra ngoài.
26 Nhưng những người còn lại không lên, hắn cũng không chủ động ra tay được, cảm giác như vậy, phảng phất như một tửu quỷ mới uống được một nữa, bị người đột nhiên đoạt đi bình rượu, hết sức khó chịu.
27 Hiện tại đã là lúc nghỉ đông, một năm cứ như vậy mà qua đi, nhưng Vương Siêu cả người cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Hắn một năm trước, chẳng qua chỉ là một học sinh bình thường không tên tuổi, tính cách hướng nội, nhưng hắn một năm sau, cũng đã là cao thủ quyền thuật có chút thành tựu, hơn nữa đã bước vào hàng lĩnh lương cao 50 mươi vạn mỗi năm, tất cả điều này, đều là những việc hắn trước kia không dám tưởng tượng ra.
28 Những người này, vô luận là đệ tử của Đài quyền đạo quán, hay là nam nữ sinh viên, sắc mặt đều hưng phấn, bộ dáng xem náo nhiệt, đều đang muốn chen vào thang máy, cho nên cửa thang máy chen không vào nổi.
29 Trong sự tiếp xúc, Trương Đồng thấy Vương Siêu luyện được võ công như vậy khi còn thiếu niên, đơn thuần chỉ là cảm thấy hứng thú. Đây cũng là sở thích của Trương Đồng, bắt đầu từ khi Triệu Tinh Long xuất hiện, cũng làm cho nàng phi thường cảm thấy hứng thú.
30 Đường Tử Trần chính là trong đả pháp có nhắc tới: Lính đánh thuê thủ đoạn vận dụng kỹ kích, đa phần là không để ý đến an nguy bản thân, giết địch là trên hết, thường thường cùng với mục tiêu đồng quy vu tận cũng không tiếc, hoàn thành nhiệm vụ chính là thiên chức của những người này.
31 Hai vệ sĩ cùng tiến lên, đích xác đã tăng áp lực lên Vương Siêu rất nhiều, nếu là cao thủ quyền cước bình thường thì đã bị đánh ngã, hai tên vệ sĩ này xuất thân từ lính đánh thuê, hơn nữa tinh thông quyền thuật, các động tác tấn công đều tàn nhẫn lấy mạng người, thể lực cũng rất kinh người, hơn nữa hoàn toàn huấn luyện được ý thức bỏ qua bản năng tự bảo hộ bản thân, khi đối địch chỉ lo giết người, không để ý tới mình, hết sức khủng bố đáng sợ.
32 Chẳng qua kỳ nghỉ đông này, hắn đã thu được lợi ích không nhỏ, tốt nhất là đã tìm được một công việc khá tốt, tọa trấn cho Đài quyền đạo quán, khá thoải mái, thu nhập cũng cao, hơn nữa lại được nữ Tổng giám đốc Trương Đồng xinh đẹp trợ giúp cho kinh nghiệm thực chiến, cũng đã qua đi thời kỳ quẫn bách.
33 Vừa mới cùng Triệu Tinh Long đàm luận võ đài chợ đen cùng với cao thủ ở vùng duyên hải, Vương Siêu đang nghe rất là hứng thú. Những gnười và sự việc trong đó cùng với thế lực các phương, đây là thế giới mà học sinh trung học như hắn có thể tiếp cận được.
34 Sau khi giới thiệu lẫn nhau, Vương Siêu cũng đã biết tên tuổi cùng đầu đuôi câu chuyện của những người này. Thì ra Diêu Hiểu Tuyết cùng Triệu Tinh Long đều là sinh viên năm ba của Học viện truyền thông, còn ba nữ sinh khác thuộc trường đại học bên cạnh, học Quản lý thương nghiệp, hai nam sinh kia thì học Công nghệ thông tin.
35 Đồng thời, việc buôn bán mà thu lợi ít kém nhất cũng chính là tiền của chính phủ. Một cái kiếm lời nhiều nhất, một cái thu lợi ít nhất, hai cái chỉ khác nhau hai chữ: "Quan hệ".
36 Tào Nghị khi Vương Siêu vào, cũng ngưng bố trí nhiệm vụ, đưa tay giới thiệu: "Vị này là Vương Siêu huấn luyện viêc cao cấp Hiệp hội Đài quyền đạo của tỉnh, hành động lần này, cxung sẽ do anh ta hỗ trợ chúng ta bảo vệ hai phóng viên của đài truyền hình.
37 Bụp một cái, tất cả các đèn xe đều mở lên, chiếu thẳng vào khu xưởng tối mù mù làm cho sáng rực lên. Đèn vừa bật lên, khu xưởng đang vốn tối đen tĩnh lặng đột nhiên truyền đến nhiều tiếng ồn ào, thanh âm mặc dù cách rất xa, nhưng theo gió đêm truyền vào tai của Vương Siêu giống như là một lũ chuột bị đánh thức giấc.
38 Vương Siêu nhắm chặt hai mắt, thở ra một hơi dài, tựa hồ muốn đem tất cả phiền muôn trong lòng ngực mà thở ra ngoài. Tiếng súng đã dừng lại, sau đó thịch một tiếng, thân thể tên trung niên đã ngã xuống mặt đất ruộng bắp, bàn tay còn cách một tấc nữa là nắm tới chân của Chu Giai, nhưng hắn đã không còn khí lực, khoảng cách một tấc này đã xa như chân trời góc biển.
39 Tào Nghị đối với Chu Giai cũng không dám chậm trễ, dùng xe cảnh sát tiễn một đoạn. Nhà của Chu Giai ở tại một khu yên tĩnh tại Thành Nam, sau khi tiễn tới cửa, Chu Giai chân đi không tiện, cũng do Vương Siêu một mình đỡ nàng vào thang máy.
40 Sau khi hai người hẹn gặp tại quán cafe, Vương Siêu lập tức gọi điện thoại cho các nữ sinh trong công ty kêu các nàng lập tức chạy tới. "Cái gì? Một vụ kinh doanh mấy chục vạn? Dự án thay đổi và bảo trì hệ thống mạng của chính phủ ?" Khi nhân được điện thoại của Vương Siêu, Diêu Hiểu Tuyết đang đau đầu về việc làm ăn kinh ngạc đến nhảy dựng lên, sau đó hoài nghi tai mình có phải nghe lầm hay không, sau khi xác minh mình không nghe lầm, Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ sinh khác lập tức đón xe chạy tới.